Monday, June 18, 2012

MỘT VỤ ĐÀN ÁP TẠI GIÁO ĐIỂM QUỲ CHÂU, HẠT PHỦ QUỲ, GIÁO PHẬN VINH - Nguồn: http://danlambaovn.blogspot.com/2012/06/mot-vu-ap-giao-dan-tai-giao-iem-quy.html



GPVO - Vào lúc 7 giờ sáng ngày 11/06/2012, tất cả các linh mục trong hạt Phủ Quỳ cùng giáo dân trên địa bàn huyện Quỳ Châu và bà con láng giềng tập trung về gia đình ông Nguyễn Văn Vị thuộc Bản Bình 2, xã Châu Bình, huyện Quỳ Châu để cùng dâng Thánh Lễ cầu bình an cho gia đình nhân dịp vừa hoàn thành ngôi nhà mới.

Khi các linh mục và giáo dân tập trung tại nhà ông Nguyễn Văn Vị, về phía chính quyền địa phương có công an huyện Quỳ Châu, công an xã Châu Bình và đại diện một số Ban ngành của xã Châu Bình, cụ thể là bà Đài Duệ - trưởng hội phụ nữ xã Châu Bình; bà Phong - chủ tịch mặt trận xã Châu Bình; ông Bứng - già làng; ông Phòng; ông Sách là dân bản và một số người khác đến gia đình ông Vị quan sát và đề nghị gia đình không được tổ chức mừng lễ thánh Antôn, nhưng ông Nguyễn Văn Vị, chủ nhà nói, chúng tôi không tổ chức mừng lễ thánh Antôn mà chỉ mời các Cha lên mừng tân gia – dâng thánh lễ cầu bình an cho gia đình. Lúc đó, bà Phong - chủ tịch mặt trận xã Châu Bình yêu cầu gia đình tháo gỡ băng rôn (băng rôn này đã được treo trước để Mừng Lễ Thánh Antôn, tờ trình gửi huyện Quỳ Châu, xin cử hành vào ngày 13/6/2012), thì mới được dâng Thánh Lễ. Gia đình ông Nguyễn Văn Vị cùng Ban hành giáo đồng ý tháo gỡ băng rôn.

 
Sau khi tháo gỡ băng rôn xuống, bà con giáo dân đọc kinh, các linh mục mặc phẩm phục, chuẩn bị dâng thánh lễ. Đang khi đọc kinh thì bị cúp điện, nhưng giáo dân vẫn tiếp tục đọc kinh. Trong lúc đó bà Phong lại yêu cầu gia đình cất tượng thánh Antôn và một số người gây rối lớn tiếng để át lời kinh của giáo dân, đồng thời một số kẻ lạ mặt, khoảng 50 người (bà con giáo dân đã nhận ra một số trong họ là công an), kéo đến ngăn cản bằng cách chụp hình, quay phim cận cảnh khủng bố tâm lý và ném những quả trứng thối lên nền nhà, nơi dâng lễ...
 
 
Thấy sự việc xảy ra như thế, các linh mục cởi phẩm phục và yêu cầu chính quyền địa phương lập biên bản, nhưng họ không chịu lập biên bản và nói không được dâng thánh lễ. Vì không được dâng lễ, các linh mục chào tất cả mọi người và ra về. (Tất cả những sự kiện trên đều xảy ra trong căn nhà gia đình ông Nguyễn Văn Vị).

Sau khi các linh mục ra về, gia đình ông Nguyễn Văn Vị tổ chức bữa cơm thết đãi quý khách được mời ở lại cùng chung vui với gia đình. Tham dự bữa cơm, có bà con giáo dân cùng những người láng giềng lương dân. Sau bữa ăn, ai về nhà nấy.

Vào khoảng 12 giờ trưa, bà Thoán với ông Chính và anh Danh đang ngồi uống nước ở nhà ông bà Trần Văn Lương (hàng xóm của ông Vị), thì có ba anh em anh Thuận (con ông Bứng, già làng) vào hỏi: Ông bà Lương đi đâu? Bà Thoán trả lời: Không biết bà Lương đi đâu, còn ông Lương thì đang ngủ trong nhà. Sau đó bà Rự (vợ ông Lương, từ đây gọi là bà Lương) từ nhà bà Ngoãn bên cạnh về và rót nước mời họ uống, nhưng họ không uống mà anh Thuận còn lấy chén nước ném bà Thoán rồi nắm tóc bà Thoán lôi ra khỏi nhà, đồng thời đánh đập bà Lương đến bất tỉnh. Anh Thuận vừa đánh vừa nói: Tao giết chết cả nhà mày… Thấy vậy, ông Chính đưa bà Lương ra phía sau để sơ cứu. Tiếp đó, những người hành hung xông vào trong buồng đánh ông Lương lúc ông đang ngủ. Còn anh Phi, con ông bà Lương ngủ trong phòng, tỉnh dậy chạy ra can ngăn cũng bị đánh tới tấp. Một giáo dân khác là anh Kim Văn Anh, con bà Ngoãn, nhà bên cạnh nghe tiếng la hét chạy sang can ngăn cũng bị đánh đến bất tỉnh. Sự việc đang xảy ra thì công an huyện Quỳ Châu và công an xã Châu Bình xuất hiện (cụ thể là ông Hiệu, công an huyện Quỳ Châu và ông Phó công an xã Châu Bình), nhưng không can ngăn cũng không lập biên bản mà còn ôm vai ôm cổ anh Thuận như bạn bè đưa lên nhà anh Hoài – trưởng công an xã. Sau khi sự việc lắng dịu, vợ anh Anh là chị Ngô Thị Trinh đưa chồng lên cấp cứu ở trạm xá Châu Bình, khi đó anh Thuận theo lên trạm xá và nói: Hôm nay tao chưa giết được mày, ngày mai tao sẽ giết mày. Sau đó, những người bị thương cũng được đưa đến trạm xá xã, nhưng vì vết thương quá nặng nên phải chuyển xuống bệnh viện Nghĩa Đàn…
 
 
Hiện tại, sức khoẻ bà Lương đang trong tình trạng nguy kịch, những người còn lại vẫn tiếp tục được điều trị.

Chúng tôi thấy việc tổ chức cầu nguyện và dâng lễ tại gia đình giáo dân là không trái với quy định của Pháp luật. Tại Khoản 1, Điều 7 Nghị Định 26/1999/NĐ-CP ngày 19/4/1999 đã được lặp lại cùng nội dung tại Điều 9 Pháp lệnh tín ngưỡng tôn giáo năm 2004, quy định: “Tín đồ có quyền thực hiện các hoạt động tôn giáo không trái với chủ trương, chính sách và Pháp luật của Nhà nước, tiến hành các nghi thức thờ cúng, cầu nguyện tại gia đình và tham gia các hoạt động tôn giáo, học tập giáo lý, đạo đức, phục vụ lễ nghi tôn giáo tại cơ sở thờ tự”. Do đó, việc gia đình ông Nguyễn Văn Vị dùng nhà ở của mình làm nơi thờ tự cho bà con giáo dân trong suốt thời gian qua, đã được chính quyền chấp thuận, nay tổ chức mừng lễ tân gia làm phép nhà mới và cầu bình an cho gia đình là điều chính đáng và được Pháp luật bảo hộ.

Vì thế, việc chính quyền xã Châu Bình chỉ đạo, tổ chức ngăn cản các Linh mục và gia đình ông Nguyễn Văn Vị cũng như cộng đồng giáo hữu nơi đây thực hiện các quyền nói trên là hành vi vi phạm Pháp luật. Toàn bộ vụ đàn áp, đánh đập dã man các giáo dân tại giáo điểm Tân Bình diễn ra dưới sự chỉ đạo của Chủ tịch UBND huyện Quỳ Châu, ông Trần Văn Chương, như trong mục 3, Công văn số 03 đã nêu: “Giao cho Chủ tịch UBND xã Châu Bình chỉ đạo không cho bất cứ ai tổ chức các hoạt động tôn giáo trái phép diễn ra trên địa bàn huyện khi chưa được cấp có thẩm quyền cho phép. Tổ chức vận động các hộ giáo dân, các tầng lớp nhân dân không tham gia các hoạt động tôn giáo trái phép”, là những việc làm trái với Pháp luật. Sự có mặt của công an xã Châu Bình và công an huyện Quỳ Châu trong vụ việc xẩy ra tại nhà ông Nguyễn Văn Vị để hậu thuẫn cho những hành động côn đồ này là bằng chứng để nói lên vụ việc có sự chỉ đạo của các cấp chính quyền.

Đây là những việc làm bất chấp pháp luật, không tôn trọng những quyền tối thiểu của con người của cán bộ đảng viên xã Châu Bình, huyện Quỳ Châu, đã được quy định trong Hiến pháp hiện hành của Nhà nước Việt Nam và các Công ước Quốc tế về quyền con người mà Việt Nam đã tham gia ký kết.

Tân Bình là một giáo điểm thuộc giáo xứ Nghĩa Thành do cha Gioan Nguyễn Văn Hoan quản nhiệm, hiện có 35 hộ gia đình với khoảng trên 120 giáo dân, đa số là dân nhập cư từ Ninh Bình vào và từ Quỳnh Lưu lên làm ăn sinh sống trên địa bàn. Trong quá trình chung sống với bà con dân tộc thiểu số như Thanh, Thổ, Mường, Mán… cộng đoàn giáo dân này đã tạo được bầu khí hòa thuận thương yêu nhau, không hề có sự xích mích mâu thuẫn xẩy ra giữa các cộng đồng. Theo một số bà con giáo dân cho chúng tôi biết thì mọi tổ chức sinh hoạt tín ngưỡng tôn giáo giữa các cộng đồng dân tộc cũng như các hoạt động xã hội khác, họ đều tham gia tích cực và thậm chí còn đi đầu trong các phong trào quyên góp, để thực hiện các công việc thiện ích chung. Điều đáng nói là cộng đồng Công giáo nơi đây đã có nguồn gốc từ xa xưa. Hai giáo xứ Bàn Tạng và Phú Phương đã được thành lập từ thời các cố Tây và phát triển rất mạnh trong những thời kỳ sau đó. Tuy nhiên, do hoàn cảnh lịch sử, giáo dân thuộc hai giáo xứ này phải di dời đến nơi khác, số ít còn lại không đủ điều kiện duy trì những hoạt động theo quy mô của một giáo xứ. Cùng với cộng đoàn giáo dân tản mác này, một số giáo dân di cư từ Ninh Bình vào và một số hộ gia đình từ Quỳnh Lưu đến theo chính sách kinh tế mới sau 1975, họ đã tạo nên một cộng đoàn đức tin nhỏ bé nơi đây. Từ năm 1999, khi cộng đoàn đã lớn mạnh, giáo dân làm đơn xin thành lập giáo họ. Nhưng trải qua 14 năm (1999 – 2012) với 4 lần gửi đơn mà không lần nào nhận được trả lời của các cấp có thẩm quyền.

Thiết nghĩ, nguyện vọng chính đáng của người dân không được giải quyết thỏa đáng mà chỉ đáp lại bằng những hành vi thô bạo, đánh đập và ngăn cản thực hành các việc phụng thờ tôn giáo của họ là thể hiện một cách quản trị xa dân và không quan tâm đến đời sống người dân của một số cán bộ đảng viên trong huyện Quỳ Châu, xã Châu Bình.

Trong cuộc Hội thảo Tôn giáo Việt Nam trong bối cảnh hội nhập quốc tế - Những kinh nghiệm quốc tế được chia sẻ do Ban Tôn giáo Chính phủ phối hợp với Liên hiệp châu Âu (EU) tổ chức tại thủ đô Hà Nội vào ngày 14/06/2012 vừa qua, các học giả đã nói lên chính sách tôn giáo của đảng và Nhà nước VN là: “luôn bảo đảm quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo của công dân. Ðồng thời, nhìn nhận, phát huy những giá trị tích cực về văn hóa và đạo đức của tôn giáo, khuyến khích các hoạt động tôn giáo tiến bộ vì lợi ích của Tổ quốc, nhân dân”.

Nhưng sự việc xẩy ra tại Quỳ Châu ngày 11 tháng 06 năm 2012 phải chăng là mặt trái vấn đề?

NGÀY CỦA BỐ KHỈ - Nguồn: http://danlambaovn.blogspot.com/2012/06/ngay-cua-bo-khi.html#more





Chào Bác,



 

Mới đây, Tèo có gửi cho Bác một cái meo trên mạng. Không biết Bác có vượt được tường lửa các chú giăng ra như mắc cửi; khi nào cũng ngùn ngụt lửa khói, nhấp nhô các chú CAM. Nghĩ tới chuyện anh ngọng nói không được nên đi chặn họng người ta, Tèo lại đâm ra nản, chần chừ mổ cò tiếp meo này cho bác. Ngại uổng công mình cặm cụi đã đành, lại làm mất thì giờ các chú CAM đang cần dành để xem cúp bóng đá Euro 2012 sau đó còn phải về “sút một quả” để lập công chuộc tội bỏ bê sân nhà. Nhưng vì hôm nay là ngày Father’s Day của bọn Mỹ cút mà bây giờ Việt Nam ta, nhờ nhảy tót vô được WTO trao đổi hàng họ, giao liu văn hoá, cũng được ăn theo, gọi là Ngày của Bố. Bắt chước tục ngữ có câu “Cha chết bám chân chú”, nay thiên hạ kháo nhau ỏm tỏi, “ông nội (Lê Nin) chết, bám xác bác (Hồ)”. Nên gạt nỗi sợ CAM quýt sang một bên, Tèo mằn mò bàn phím, mổ đại meo này gửi bác. Bắt chước Nguyễn Thái Học tiên sinh: không thành công thì cũng thành chút hương khói dâng bác nhân ngày của bố gọi là...

Ngày của bố mà Cu Tèo lại nhớ bác Hồ! Cũng đơn giản thôi: bác Hồ là bố già dân tộc. Không như bọn thằng Mỹ con Mỹ tư bản chủ nghĩa bóc lột, cái gì cũng đòi riêng tây một cõi. Father’s Day - ngày của bố, “Bố” đây là bố riêng, mỗi nhà một bố; chúng không có một bố chung như Việt Nam ta hay nước anh em Bắc Triều Tiên để ăn mừng chung, khóc chung. Bọn Mỹ Ngụy có cái xấu là “cha chung không ai khóc” nên chúng chẳng có, chẳng thiết tha gì đến bố chung. Ngay cả bố riêng của chúng khi chết có đứa cũng không chịu khóc. Thật là không bù cho các nước phe XHCN như Việt Nam ta hồi bác chết hay Bắc Triều Tiên mới đây chú Giun Kim ngỏm, cả nước đều lăn ra khóc, vì bố bảo có đứa nào dám to gan không khóc.

Chế độ ta ưu việt ở chỗ cái gì cũng của chung; càng chung càng qúy, như đất đai là tài sản chung của mọi người. Nó quý đến nỗi có khi đàn bà con gái phải lột đến cả xéo vải che thân cuối cùng để nhát bọn cưỡng chế, mà theo lẽ luân thường đạo lý xưa nay thì bọn này đáng ra đã biết xấu hổ bỏ đi một mạch. (Đến như thằng Lèo mà dân VN mình chê là dân mọi rợ -“Tết lèo”- mà nếu Tèo nhớ không lầm thì thời vương quốc này còn chiến tranh giữa ba phe Phouma- Nouvong- Khongle, thỉnh thoảng đụng độ nhau, quân phe nào chơi “chiến thuật” cỡi truồng là y như rằng trăm trận trăm thắng vì phe kia thấy địch tồng ngồng là quan quân đều bỏ chạy tán loạn, không cần lệnh lui binh).

Ngày của bố già Việt Nam kể từ năm 2012 được nâng lên tầm cao mới, một tầm cao đố dân tộc nào trên hành tinh mang tên Địa Cầu dám nghĩ tới chứ đừng nói thực hiện được. Tin cho hay, ngày 10/06, chính quyền và Đảng ủy Nghệ An đã tổ chức buổi lễ động thổ xây dựng đền thờ cho những người trong gia đình ông Hồ Chí Minh – lãnh tụ Đảng Cộng Sản. Buổi lễ động thổ được tổ chức tại Núi Chung (Nam Đàn, Nghệ An), với sự tham gia của nhiều vị quan chức tai to mặt lớn như các ông: Nguyễn Sinh Hùng, Lê Thanh Hải, Vương Đình Huệ, Nguyễn “Văn Bình...” với hình dưới đây:

“Đền thờ họ những người trong gia đình ông Hồ Chí Minh”. Thờ những người trong gia đình bác đã đủ đui cả mắt thiên hạ vì khói nhang um sùm. Lại còn phải thờ luôn cả họ những người này nữa thì ông Trời cũng phải cay sè mắt khóc rống. Đó là nói về “họ” tầm thường, còn họ bác chắc chắn là “hoành tráng” hơn nhiều do hành trinh đi tìm đường cứu nước quá thênh thang: Tây Tàu Nga Việt Thái Tày Mèo Mường Mán... Mầm giống làng Sen được gieo khắp cùng, trong hang cũng như lẫn ngoài hang; thời bôn ba cũng như thuở chểm chệ ngồi ghế chủ tịch nước. Rồi họ bên nội lại những hai dòng, của ông nội ăn ốc và của ông nội đổ vỏ.

Thời Phong Kiến, người dân Việt đã ngao ngán với cảnh bất công “một người làm quan cả họ được nhờ”. Cách mạng Vô Sản do bác lãnh đạo, sau khi đã có công “bài phong”, nay đang bày ra “phong cách” mới: Một người làm quan, cả họ được thờ. Từ rày trở đi hằng năm cứ đến ngày 10 tháng Sáu, toàn dân Việt Nam hồ hởi phấn khởi mừng ngày của bố không bắt chước Father’s Day của Mỹ nữa, nhưng ngày của bố mang đặc thù tính khí Việt Nam, phải là Việt Nam XHCN (như “yêu nước là yêu CNXH”). Ngày đó không còn gọi là Ngày Của Bố nữa. Nhưng là Ngày Của Bố Khỉ.

Chào Bác,

Cu Tèo

Saturday, June 16, 2012

NÔNG DÂN VĂN GIANG LẠI BỊ ĐÁNH ĐỔ MÁU



Đám đánh mướn hơn hai chục tên, nhận lệnh đánh bất kể người nào cản trở chúng hành hung kể cả bà già, phụ nữ. Source Xuan Dien.

RFA - Một số nông dân huyện Văn Giang, tỉnh Hưng Yên có đất bị thu hồi để làm khu đô thị sinh thái Ecopark, sáng hôm nay bị một số thành phần bất hảo đánh đập khi họ ra giữ đất không để cho xe ủi của nhà đầu tư san lấp đất vườn của họ.

Một người dân Văn Giang cho biết tình hình xảy ra vào sáng hôm nay, cũng như một số thông tin liên quan việc đất đai của họ: Sáng nay có 5 máy xúc xuống múc ruộng của bà con tại chỗ hàng rào hôm trước. Bà con đi xe máy ra không cho múc. Khi đi vào trong xa nữa, ‘nó’ đuổi đánh mấy người bị gãy tay và bị vào đầu, vào cổ, vào cả bả vai. Những xe múc đó là của công ty Ecopark thuê, và những thành phần đánh dân là bọn xã hội đen được công ty thuê. 

 Những người bị thương đã đi băng bó, khâu vết thương, chụp phim và về rồi. Chúng tôi không báo cáo chính quyền vì chính quyền có bảo vệ dân đâu mà báo cáo.


Hôm qua chúng tôi đến văn phòng quốc hội, chính phủ. Chúng tôi không đồng ý với trả lời của bộ trưởng tài nguyên-môi trường. Trong buổi làm việc chúng tôi nói làm việc với ai, phải có nội dung chứ không nói chung chung như thế. Đến đây, nếu công ty xuống ủi tiếp, tất cả dân sẽ ra giữ đất".

 Xin được nhắc lại, sau lần cưỡng chế gần nhất hồi ngày 24 tháng 4 vừa qua, người dân có đất bị thu hồi tại ba xã Xuân Quan, Phụng Công, Cửu Cao thuộc huyện Văn Giang, tỉnh Hưng Yên tiếp tục khiếu kiện về những sai phạm pháp luật trong việc cưỡng chế lấy đất của họ để thực hiện dự án khu đô thị sinh thái của Công ty Việt Hưng.

 Sau đợt cưỡng chế đó, người dân hôm đầu tháng năm đã ra rào lại đất trồng cây của họ để tiếp tục sản xuất, trong khi vẫn đến văn phòng Quốc hội để khiếu kiện. Chính thủ tướng chính phủ cũng có yêu cầu điều tra lại việc cưỡng chế hôm ngày 24 tháng 4 mà lực lượng chức năng đã đánh hai nhà báo của Đài Tiếng nói địa phương, cũng như sử dụng vũ lực, vũ khí đối với dân chúng chống lại cưỡng chế mà họ cho là chưa đúng luật.


NÔNG DÂN DƯƠNG NỘI PHẢN ĐỐI KẾT QUẢ THANH TRA CỦA CHÍNH PHỦ


Photo courtesy Nguyễn Hưng.VNexpress
Chị Cấn Thị Thêu cho biết sẽ tiếp tục khiếu nại về nội dung kết luận.


Việt Hà, phóng viên RFA, Bangkok
2012-06-15
Thanh tra chính phủ vừa công khai kết luận thanh tra đơn khiếu kiện của hơn 300 hộ nông dân phương Dương Nội, quận Hà Đông liên quan đến việc thu hồi đất tại địa phương.

Kết luận này đã vấp phái sự phản đối quyết liệt của người dân.
Vào 2 giờ chiều ngày 14 tháng 6, khoảng 200 người dân phường Dương Nội, quận Hà đông đã tập trung về ủy ban nhân dân quận Hà Đông để đón nghe kết luận của thanh tra chính phủ về khiếu kiện đất đai của họ. Kết luận này được đưa ra sau hơn một năm thanh tra chính phủ quyết định thụ lý hồ sơ.

Người dân bức xúc
Phó tổng thanh tra chính phủ Nguyễn Văn Thanh có mặt tại buổi tiếp dân đã khẳng định chính quyền địa phương đã họp bàn dân chủ với dân trước khi tiến hành thu hồi đất.

Hơn thế, chính quyền Hà Đông đã tạo công ăn việc làm, chuyển đổi nghề cho 26 người thuộc phường Dương Nội. Vì vậy thanh tra chính phủ kết luận việc thu hồi đất không làm ảnh hưởng đến quyền lợi của người dân.

Chị Cấn Thị Thêu, một nông dân Dương Nội cho rằng kết luận này đã hoàn toàn đi ngược lại lợi ích của dân: "Sau khi đọc xong bản kết luận thì chúng tôi thấy họ đứng về phía những người tước đoạt tư liệu sản xuất của chúng tôi nhiều quá, không đảm bảo quyền lợi cho chúng tôi.

Chúng tôi bảo điều 3 hiến pháp của nhà nước cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt nam nêu là nhà nước đảm bảo thực hiện mục tiêu dân giàu nước mạnh, xã hội công bằng dân chủ văn minh, mọi người có cuộc sốn ấm no hạnh phúc, có điều kiện phát triển toàn diện. thế thì chúng tôi nông dân thấp cổ bé họng, nhà nước quy định thế thì các ông phải đảm bảo dân giàu.

Bình quân mỗi người được 3 đến 4 triệu đồng thôi. Chúng tôi không chuyển đổi được nghề, khi chúng tôi ăn hết 3, 4 triệu thì chúng tôi đi đâu về đâu? Vì thế chúng tôi thấy thanh tra chính phủ hôm nay không đảm bảo quyền lợi cho chúng tôi".

Người dân Dương Nội cho rằng với 17 ngàn người dân bị mất đất, mất tư liệu sản xuất mà chỉ có 26 người nhận được việc làm thì phải mất cả ngàn năm nữa, chính quyền địa phương mới có thể giải quyết việc làm cho toàn bộ số dân mất đất, đó là chưa kể gia tăng dân số.

Trong buổi gặp với người dân Dương Nội, thanh tra chính phủ đã không đưa ra được một văn bản kết luận chính thức cho người dân. Tuy nhiên thanh tra chính phủ hứa sẽ cung cấp văn bản trong vòng khoảng một tuần nữa.

Đại diện thanh tra chính phủ cũng khuyên người dân không nên làm điều gì vi phạm pháp luật như khiếu nại, khiếu kiện ngoài pháp luật quy định, không được căng bang rôn, biểu ngữ mang tính chất vi phạm pháp luật.

Tuy nhiên người dân Dương Nội vẫn kiên quyết tìm công lý đến cùng. Chị Cấn Thị Thêu nói: "Chúng tôi bảo là vài chục người chúng tôi đã chuẩn bị xăng rồi, không giải quyết cho chúng tôi là chúng tôi ra tuyệt thực tại 35 Ngô Quyền hoặc 37 Hùng vương vì đằng nào cũng chết. Chúng tôi không chịu sống lay lắt mà bị tước đoạt hết tư liệu sản xuất đâu".

Vào cuối năm 2007, chính quyền quận Hà Đông ra quyết định thu hồi khoảng 400 ha đất của khoảng 4000 hộ dân phường Dương Nội. người dân địa phương cho biết tính trung bình mức đền bù mà chính quyền đưa ra là khoảng 97 triệu đồng một sào ruộng.

Phần đất thu hồi này dự kiến được dùng phát triển các dự án như khu đô thị mới Dương Nội, khu đô thị Lê Trọng Tấn, bệnh viện quốc tế Hà Đông, trường hữu nghị quốc tế.

Bắt đầu từ năm 2009 đến năm 2010, chính quyền địa phương đã đưa công an đến thực hiện một loạt các vụ cưỡng chế đất bất chấp sự phản đối quyết liệt của người dân. Đã có người bị bắt giam và bị kết tội chống người thi hành công vụ trong những đợt cưỡng chế này.

Đã có khoảng hơn 3000 hộ phải nhận mức đền bù vì bị chính quyền địa phương đe dọa, ép phải nhận tiền, trong khi có khoảng 300 hộ dân khác dù mất đất vẫn kiên quyết không nhận đền bù. Những người dân này bắt đầu đi khiếu kiện các cấp chính quyền từ năm 2008 cho đến nay. Họ yêu cầu phải được đền bù cấp đất bằng 60% diện tích đất bị thu hồi và được cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất lâu dài nhưng không được chính quyền chấp nhận.

MỤC SƯ NGUYỄN CÔNG CHÍNH BỊ ĐÁNH GẪY TAY TRONG TÙ?



Tòa phúc thẩm tòa án tối cao làm khó dễ thủ tục mời luật sư.

 

Đỗ Vũ (Danlambao) - Một phạm nhân ở trại giam Gia Trung, tỉnh Gia Lai đã nhờ người nhà nhắn tin là mục sư Nguyễn Công Chính bị đánh gãy tay trong tù.

Hôm thứ năm ngày 14.6.2012 vừa qua trong chuyến đi thăm nuôi định kỳ bà Trần Thị Hồng, vợ của mục sư Nguyễn Công Chính cũng không gặp được mặt chồng mình. Cứ mỗi 2 tuần 1 lần chỉ được đi gởi quà tiếp tế vào thứ Năm. Việc mục sư Nguyễn Công Chính có nhận được quà thăm nuôi hay không hoặc có nhận đầy đủ những món quà thăm nuôi hay không thì không ai biết được.
Trong những lần thăm nuôi trước bà Trần Thị Hồng đã nhiều lần có đơn yêu cầu gặp mặt chồng nhưng từ sau phiên xử sơ thẩm đến nay thì bà Hồng vẫn không gặp được mặt chồng mình.
 
Trong khi đó quá trình làm thủ tục để luật sư Hà Huy Sơn bào chữa cho mục sư Chính đang bị làm khó dễ.
Bà Hồng cho biết bà đã gởi đơn yêu cầu phía trại giam can thiệp để mục sư Chính viết đơn yêu cầu luật sư tham gia bào chữa. Khi có đơn yêu cầu luật sư thì trại giam gởi trực tiếp ra Tòa phúc thẩm tòa án tối cao ở Đà Nẵng. Thế nhưng, từ trong tù mục sư Chính viết đơn yêu cầu luật sư bào chữa thì công an trại giam đem đến tận nhà giao cho bà Trần Thị Hồng. Bà Hồng chuyển cái đơn do công an trại giam cho luật sư để hoàn tất thủ tục thì phía tòa án Tối cao đòi hỏi là cái đơn của mục sư Chính viết trong tù chưa hợp lệ cần có con dấu của trại giam.
 
Một nguồn tin chính xác cho hay là nhà bất đồng chính kiến Phan Ngọc Tuấn ở thành phố Phan Rang- Tháp Chàm cũng là nhân sự của mục sư Nguyễn Công Chính. Ông Tuấn bị bắt sau khi mục sư Chính bị bắt giam vài ngày. Mới đây, tòa án tỉnh Ninh Thuận kết án ông Tuấn 5 năm tù giam và 3 năm cưỡng chế.
 
Hiện tại vợ con của mục sư Nguyễn Công Chính đang rất khó khăn. Chúng tôi tha thiết kêu gọi quý độc giả bằng tấm lòng hảo tâm của mình có thể chia sẻ gánh nặng mà gia đình đang hứng chịu. Mọi giúp đỡ bằng tinh thần hay vật chất trong lúc này rất cần thiết cho gia đình mục sư Nguyễn Công Chính. Xin liên lạc với vợ con mục sư Chính theo địa chỉ và số điện thoại như sau:
TRẦN THỊ HỒNG
Hẻm 169, tổ 10 Phường Hoa Lư, thành phố Pleiku, tỉnh Gia Lai
Số điện thoại: 0120 47 07 414. (Từ nước ngoài gọi về cần thêm 0084 hay +84 là mã số quốc gia Việt Nam).
 
Phóng viên Đỗ Vũ (Danlambao) đã liên lạc với thanh tra tỉnh Gia Lai hỏi về vấn đề này thì họ không dám đưa ra bình luận hay kết luận vấn đề này. Họ yêu cầu phóng viên của Danlambao không được dùng từ "mục sư" khi nói về mục sư Nguyễn Công Chính.

Thursday, June 14, 2012

DÂN OAN KÊU CỨU - Nguồn: http://lhdtt.blogspot.com/2012/06/dan-oan-keu-cuu.html

Thứ năm, ngày 14 tháng sáu năm 2012

DÂN OAN KÊU CỨU !

Sáng nay ở vườn hoa Mai Xuân Thưởng dân oan của các nơi: Đăk Nông, Bình Dương, Bà Rịa Vũng
Tàu, và những địa phương nào nữa ?? Tôi không được biết vì cái chân tôi vẫn còn chưa đi lại nhanh
được !! Tôi ngồi nhà chỉ nghe điện thoại của bà con kêu khóc, la hét: " Cụ ơi ! Công an đang đến
đánh đập, bẻ tay, bấm huyệt, vặn tay chúng con đây nè".


Tôi ức nghẹn cổ, chỉ khóc và nói với bà con: Các bác hãy xúm vào khênh người bị thương đi bệnh
viện khám thương đi, rồi làm đơn gửi...Nếu họ bắt ai, thì hãy tập trung tất cả kéo đến ĐÒI NGƯỜI
CỦA TA...


Các bạn trẻ ơi !!! hãy cứu lấy nhân dân mình, hãy xuống đường đi giúp đỡ những dân oan...


Mấy ngày nữa chân tôi đi được, tôi sẽ lại kề vai sát cánh với bà con...


Các bạn trẻ ơi !!! hãy xuống đường cùng bà con dân oan đi!


Tiểu thương chợ Nghĩa Tân kêu cứu tại Vườn hoa Mai Xuân Thưởng sáng nay.


Một dân oan tại Số 1 Ngô Thì Nhậm.




GIẶC TÀU ĐÃ TRÀN NGẬP QUÊ HƯƠNG



 
David Thiên Ngọc (Danlambao) - Từ ải Nam Quan địa đầu phía bắc nước ta, giặc đã đi sâu vào lập làng mạc đắp xây thành lũy. Biển Đông dậy sóng với tầm quét của lưỡi bò. Dọc dài bờ biển chúng đã cài người mọc rễ. Mái nhà Tây nguyên đã trở thành pháo đài TQ ném tầm nhìn kiểm soát cả Đông Dương. Còn lại da thịt ruột gan đồng bằng trên bộ, thành phố là những dự án, công trình của 90% gói thầu TQ mở đường cho "kẻ lạ" ngập tràn. Tình thế hiểm nguy sống còn của đất nước đã đến hồi cấp bách! Giờ "G" của bá quyền phương Bắc chắc sẽ không xa...
*
Không còn nghi ngờ gì nữa! Quê Hương đã tràn ngập bóng TQ. Giặc ngoại xâm đang âm thầm tràn vào bờ cõi từ mọi ngả của biên cương. Hàng ngàn người TQ đội lốt công nhân đã và đang tràn ngập đất cảng Hải Phòng. Rừng núi Tây Nguyên vô số quân binh TQ đội lốt công nhân đã triển khai trận thế, chiếm ngự tất cả các nơi trọng yếu, những ngọn đồi là vọng gác có tầm nhìn hun hút ngàn xa. Những nơi này nhân dân VN và cả tập đoàn Ba Đình hoàn toàn bất khả xâm phạm. Có điều chúng chưa công khai treo bảng "Khu quân sự cấm chụp hình" nữa mà thôi. Chiến lũy Tây Nguyên giặc đã hình thành hơn mấy năm qua.
Biển Đông thì hiện tại TQ xem như ao nhà. Hơn 3000 km bờ biển dọc dài đất nước VN không một nơi nào là không có dấu vết của người TQ. Cảng Cam Ranh xem như yếu huyệt, vịnh Vũng Rô là mạn sườn của cơ thể VN thế mà cả 10 năm qua những cặp mắt cú vọ của Bắc triều đã xâm nhập. Đứng trên những chiếc nhà bè nuôi hải sản phóng tầm quay của chiếc camera hiểm ác phân tích từng mạch máu sinh tử của một vùng trọng yếu mà các đại cường trên thế giới như Mỹ, Nga cũng phải quan tâm.
 
Nhìn lại lịch sử chiến tranh thế giới lần thứ II, Nhật chỉ cài đặt một điệp viên xâm nhập Hawaii trong thời gian 6 tháng. Thế mà mọi chi tiết của Trân Châu Cảng đều không qua khỏi tầm mắt của điệp viên này. Như chúng ta đã biết Trân Châu Cảng ở Hawaii - Mỹ xem như là một hạm đội mà hải quân của các nước hùng mạnh trên thế giới đều bất khả năng địch. Kết cuộc người Nhật đã làm gì với Trân Châu Cảng thì ai cũng rõ. Chỉ một điệp viên và trong thời gian sáu tháng với điều kiện vô cùng khó khăn, nghiêm ngặt đã làm Trân Châu Cảng chìm trong biển lửa. Đằng này cả mười năm TQ đã cài đặt ở tất cả các vùng trọng yếu của VN mà không một ai gây khó khăn cản trở. Ngược lại còn được sự hổ trợ, tạo điều kiện thuận lợi từ phía chủ nhà. Một điều hiếm thấy!
Hãy nghe nhà nước CS nói...
 
Ông Nguyễn Đại Nghĩa phó chánh văn phòng sở lao động HP khi được hỏi vì sao VN cho phép hàng ngàn lao động phổ thông TQ vào VN làm những việc như đào đất, phụ hồ quét dọn... mà những việc này lao động VN không được sử dụng trong lúc nạn thất nghiệp tràn lan? Ông Nghĩa trả lời "Ta phải đáp ứng nhu cầu nhà thầu, vì chủ trương TP là luôn thu hút các nhà đầu tư nước ngoài nên phải tạo điều kiện cho người ta. "Trong lúc các nhà thầu TQ nêu lý do không sử dụng lao động VN là vì "Tình trạng mất cắp thường xảy ra."
Ở đây ta nói rõ ra rằng chẳng có một chủ thầu nào cả mà là những tên chỉ huy của các đơn vị quân sự mà quân xâm lược chiếm đóng với lực lượng mỗi đơn vị được tính bằng con số ngàn (công nhân trá hình).
 
TQ không bao giờ cho phép một người VN nào cho dù là một công nhân lao động bình thường bén mảng vào căn cứ của chúng vì sợ lộ bí mật, và chúng ngạo nghễ sỉ nhục dân ta, nại cớ để không dùng lao động VN vì "công nhân VN vào ăn trộm".
 
Hết 90% dự án EPC trên cả nước là TQ thực hiện. Đảng CSVN rõ ràng đã nhận chiếu chỉ từ thiên triều nên đã tạo mọi điều kiện ắt có và đủ để cho TQ thắng tất cả các gói thầu EPC, trong đó có một số chỉ định thầu mà không qua đấu thầu. Gọi là 90% chứ thật tế là hết thảy, chỉ còn lại một vài dự án nhỏ không đáng kể, bỏ ra cho có gọi là... Số lượng các gói thầu của 90% dự án EPC là bao nhiêu và tương ứng là bao nhiêu quân số (công nhân trá hình)?. Từ Nam chí Bắc không một địa phương nào là không có các gói thầu kể trên. Vậy rõ ràng TQ đã ngập cả rừng núi, ruộng đồng, biển đảo, thành phố VN rồi.
 
Không còn nghi ngờ gì nữa! Đảng CSVN đã ngang nhiên mở rộng cửa cho giặc vào tràn ngập quê hương. Chắc là thiên triều dạy cho CSVN bài học "Ngô tam quế" Minh triều mở cửa "Sơn hải quan" cho quân Mãn Thanh tràn vào chiếm Trung Nguyên để rồi được phong Vương!
 
Không còn nghi ngờ gì nữa! Lãnh đạo đảng CSVN đã cúi đầu quỳ mọp xin nhận ấn chư hầu, tự nguyện thần phục bá quyền phương Bắc. Tự xưng là đỉnh cao trí tuệ sao không nghe lời khẳng khái của tướng quân Trần Bình Trọng? Làm đầy tớ của nhân dân sao không đọc hịch Cần Vương? Tự hào là lập nên chiến công thần thánh sao không nhìn Bạch Đằng giang nhuộm đỏ cùng tiếng hò reo của đoàn quân bách thắng Nguyễn Huệ chôn thây giặc ở gò Đống Đa!?
 
Từ ải Nam Quan địa đầu phía bắc nước ta, giặc đã đi sâu vào lập làng mạc đắp xây thành lũy. Biển Đông dậy sóng với tầm quét của lưỡi bò. Dọc dài bờ biển chúng đã cài người mọc rễ. Mái nhà Tây nguyên đã trở thành pháo đài TQ ném tầm nhìn kiểm soát cả Đông Dương. Còn lại da thịt ruột gan đồng bằng trên bộ, thành phố là những dự án, công trình của 90% gói thầu TQ mở đường cho "kẻ lạ" ngập tràn. Tình thế hiểm nguy sống còn của đất nước đã đến hồi cấp bách! Giờ "G" của bá quyền phương Bắc chắc sẽ không xa...
 
Ngày xưa khi chống giặc ngoại xâm thì đồng lòng quân dân cá nước, Vua-Tôi trên dưới nhất tề nên mới có Hội nghị Diên Hồng hay Bình Ngô Đại cáo. Thế giặc tuy mạnh nhưng lòng dân sức quân như thế nước vỡ bờ. Vua anh minh, tướng sĩ một lòng cứu nước. Chính vì vậy mà bao phen sông núi ngập chìm nhưng rồi giặc cũng bị phá tan.
 
Nghĩ lại ngày nay, lòng dân thì ly tán bởi một đảng và nhà nước hèn với giặc mà ác với dân. Kẻ yêu nước có hào khí liệt oanh thì bị giam cầm nơi ngục tù khám lạnh. Bộ đội, công an thay vì đánh giặc chống ngoại xâm giữ nước thì ngược lại theo lệnh đảng và tư bản đỏ trấn áp dân lành. Lãnh đạo thì đi đêm, hèn nhát trước âm mưu bành trướng của bá quyền phương bắc.
 
Tình thế đất nước như ngàn cân treo sợi tóc. Hỡi các chí sĩ hãy đứng lên lãnh đạo nhân dân, vạch ra con đường để khai thông tử lộ. Hãy cùng với nhân dân tạo nên lớp lớp những ngọn sóng đào cuồng cuộn nổi lên để nhấn chìm "tàu lạ". Hãy cùng nhau dấn thân, thể hiện lòng yêu nước nồng nàn, gầy lại hào khí Diên Hồng để cứu nguy Tổ quốc, dựng xây nghiệp lớn, tạo lại cơ đồ.
 
Không còn chần chừ gì nữa. Thế giặc ngoài lẫn trong đã quá rõ ràng. Chúng ta không thể mãi ngủ mê để chờ ngày hạ huyệt!