Monday, February 20, 2012

CÔNG AN HÀ NAM TRẢ THÙ HÈN HẠ ĐỐI VỚI NGƯỜI YÊU NƯỚC CHỐNG TRUNG CỘNG - Nguyễn Bình An (Danlambao)

 Qua trao đổi với chị Trần Thị Nga. Sau các lần tham gia biểu tình phản đối Trung Quốc gây hấn bắn giết ngư dân Việt Nam trên Biển Đông, tham gia các buổi cầu nguyện cho công lý và hòa bình và gặp gỡ giao lưu với những người yêu nước tham gia các cuộc bình tình phản đối Trung Quốc gây hấn trên Biển Đông, chị Nga đã bị công an theo dõi sát sao, đe dọa, xuyên tạc, vu khống chị với hàng xóm gia đình. Hành động mới đây nhất của An ninh đảng ta là ném mắm tôm thối vào nhà chị trong khi chị đi vắng...



 
An ninh thường xuyên gửi thư đe dọa chị và rải các tờ rơi nói xấu và đe dọa giết chị: ngày 18/1/2012 họ gửi thư và rải tờ rơi về quê chị. Ngày 4/2 khi chị Nga lên nhà riêng tại Phủ Lý, Hà Nam vẫn bị AN rải tờ rơi tại khu vực nhà chị và dán trước của nhà.

Mùng 6 tết khi chị đưa con trai đi chúc tết bạn bè hàng xóm thì bị An ninh áp sát xe máy vào lề đường dọa giết vì dám chụp ảnh công an tên người an ninh đe dọa chị Nga tên: Cao Thắng, số hiệu 345-688.
Từ đó đến nay chị luôn bị công an theo dõi và tìm mọi cách cản trở chị đi gặp gỡ bạn bè. Hàng xóm chị kể rằng có những lúc lực lượng An ninh theo dõi kiềm tỏa chị lên tới hơn 50 người. 
 
Đặc biệt vào ngày 19/2/2012, sau khi đi thăm chị Bùi Hằng vào ngày 18/2/2012 cùng các anh chị em yêu nước khác như chị Phương Bích, em Nhân Bùi, Nguyễn Lân Thắng, Lê Dũng, Chính Phạm, Nguyễn Hữu Vinh, … và ngày 19/2/2012 chị có tham gia cổ vũ đội bóng yêu nước NO-U, khi về đến nhà của chị tại Hà Nam thì nhà đã bị An Ninh ném mắm tôm thối.
 
 
 
 
Không hiểu công an Hà Nam và Bộ công an muốn làm gì với một người phụ nữ nhỏ bé nhưng tấm lòng yêu nước, yêu chuộng hòa bình công lý không hề bé nhỏ. 

Lời tâm sự của chị Nga trên Facebook: 

“Hôm qua đi thăm chị Bùi Hằng, chiều nay làm cổ động viên đội bóng N-U khi về tới cửa nhà thấy mùi mắm tôm thơm điếc mũi. Đang loay hoay tìm chìa khoá thì hàng xóm ra bảo Nga về xem dọn mùi mắm tôm trong nhà đi, từ sáng đến giờ nhà mình phải đóng cửa vì không chịu được mùi đó bốc ra...” 
 
 

No comments:

Post a Comment