Monday, June 18, 2012

MỘT VỤ ĐÀN ÁP TẠI GIÁO ĐIỂM QUỲ CHÂU, HẠT PHỦ QUỲ, GIÁO PHẬN VINH - Nguồn: http://danlambaovn.blogspot.com/2012/06/mot-vu-ap-giao-dan-tai-giao-iem-quy.html



GPVO - Vào lúc 7 giờ sáng ngày 11/06/2012, tất cả các linh mục trong hạt Phủ Quỳ cùng giáo dân trên địa bàn huyện Quỳ Châu và bà con láng giềng tập trung về gia đình ông Nguyễn Văn Vị thuộc Bản Bình 2, xã Châu Bình, huyện Quỳ Châu để cùng dâng Thánh Lễ cầu bình an cho gia đình nhân dịp vừa hoàn thành ngôi nhà mới.

Khi các linh mục và giáo dân tập trung tại nhà ông Nguyễn Văn Vị, về phía chính quyền địa phương có công an huyện Quỳ Châu, công an xã Châu Bình và đại diện một số Ban ngành của xã Châu Bình, cụ thể là bà Đài Duệ - trưởng hội phụ nữ xã Châu Bình; bà Phong - chủ tịch mặt trận xã Châu Bình; ông Bứng - già làng; ông Phòng; ông Sách là dân bản và một số người khác đến gia đình ông Vị quan sát và đề nghị gia đình không được tổ chức mừng lễ thánh Antôn, nhưng ông Nguyễn Văn Vị, chủ nhà nói, chúng tôi không tổ chức mừng lễ thánh Antôn mà chỉ mời các Cha lên mừng tân gia – dâng thánh lễ cầu bình an cho gia đình. Lúc đó, bà Phong - chủ tịch mặt trận xã Châu Bình yêu cầu gia đình tháo gỡ băng rôn (băng rôn này đã được treo trước để Mừng Lễ Thánh Antôn, tờ trình gửi huyện Quỳ Châu, xin cử hành vào ngày 13/6/2012), thì mới được dâng Thánh Lễ. Gia đình ông Nguyễn Văn Vị cùng Ban hành giáo đồng ý tháo gỡ băng rôn.

 
Sau khi tháo gỡ băng rôn xuống, bà con giáo dân đọc kinh, các linh mục mặc phẩm phục, chuẩn bị dâng thánh lễ. Đang khi đọc kinh thì bị cúp điện, nhưng giáo dân vẫn tiếp tục đọc kinh. Trong lúc đó bà Phong lại yêu cầu gia đình cất tượng thánh Antôn và một số người gây rối lớn tiếng để át lời kinh của giáo dân, đồng thời một số kẻ lạ mặt, khoảng 50 người (bà con giáo dân đã nhận ra một số trong họ là công an), kéo đến ngăn cản bằng cách chụp hình, quay phim cận cảnh khủng bố tâm lý và ném những quả trứng thối lên nền nhà, nơi dâng lễ...
 
 
Thấy sự việc xảy ra như thế, các linh mục cởi phẩm phục và yêu cầu chính quyền địa phương lập biên bản, nhưng họ không chịu lập biên bản và nói không được dâng thánh lễ. Vì không được dâng lễ, các linh mục chào tất cả mọi người và ra về. (Tất cả những sự kiện trên đều xảy ra trong căn nhà gia đình ông Nguyễn Văn Vị).

Sau khi các linh mục ra về, gia đình ông Nguyễn Văn Vị tổ chức bữa cơm thết đãi quý khách được mời ở lại cùng chung vui với gia đình. Tham dự bữa cơm, có bà con giáo dân cùng những người láng giềng lương dân. Sau bữa ăn, ai về nhà nấy.

Vào khoảng 12 giờ trưa, bà Thoán với ông Chính và anh Danh đang ngồi uống nước ở nhà ông bà Trần Văn Lương (hàng xóm của ông Vị), thì có ba anh em anh Thuận (con ông Bứng, già làng) vào hỏi: Ông bà Lương đi đâu? Bà Thoán trả lời: Không biết bà Lương đi đâu, còn ông Lương thì đang ngủ trong nhà. Sau đó bà Rự (vợ ông Lương, từ đây gọi là bà Lương) từ nhà bà Ngoãn bên cạnh về và rót nước mời họ uống, nhưng họ không uống mà anh Thuận còn lấy chén nước ném bà Thoán rồi nắm tóc bà Thoán lôi ra khỏi nhà, đồng thời đánh đập bà Lương đến bất tỉnh. Anh Thuận vừa đánh vừa nói: Tao giết chết cả nhà mày… Thấy vậy, ông Chính đưa bà Lương ra phía sau để sơ cứu. Tiếp đó, những người hành hung xông vào trong buồng đánh ông Lương lúc ông đang ngủ. Còn anh Phi, con ông bà Lương ngủ trong phòng, tỉnh dậy chạy ra can ngăn cũng bị đánh tới tấp. Một giáo dân khác là anh Kim Văn Anh, con bà Ngoãn, nhà bên cạnh nghe tiếng la hét chạy sang can ngăn cũng bị đánh đến bất tỉnh. Sự việc đang xảy ra thì công an huyện Quỳ Châu và công an xã Châu Bình xuất hiện (cụ thể là ông Hiệu, công an huyện Quỳ Châu và ông Phó công an xã Châu Bình), nhưng không can ngăn cũng không lập biên bản mà còn ôm vai ôm cổ anh Thuận như bạn bè đưa lên nhà anh Hoài – trưởng công an xã. Sau khi sự việc lắng dịu, vợ anh Anh là chị Ngô Thị Trinh đưa chồng lên cấp cứu ở trạm xá Châu Bình, khi đó anh Thuận theo lên trạm xá và nói: Hôm nay tao chưa giết được mày, ngày mai tao sẽ giết mày. Sau đó, những người bị thương cũng được đưa đến trạm xá xã, nhưng vì vết thương quá nặng nên phải chuyển xuống bệnh viện Nghĩa Đàn…
 
 
Hiện tại, sức khoẻ bà Lương đang trong tình trạng nguy kịch, những người còn lại vẫn tiếp tục được điều trị.

Chúng tôi thấy việc tổ chức cầu nguyện và dâng lễ tại gia đình giáo dân là không trái với quy định của Pháp luật. Tại Khoản 1, Điều 7 Nghị Định 26/1999/NĐ-CP ngày 19/4/1999 đã được lặp lại cùng nội dung tại Điều 9 Pháp lệnh tín ngưỡng tôn giáo năm 2004, quy định: “Tín đồ có quyền thực hiện các hoạt động tôn giáo không trái với chủ trương, chính sách và Pháp luật của Nhà nước, tiến hành các nghi thức thờ cúng, cầu nguyện tại gia đình và tham gia các hoạt động tôn giáo, học tập giáo lý, đạo đức, phục vụ lễ nghi tôn giáo tại cơ sở thờ tự”. Do đó, việc gia đình ông Nguyễn Văn Vị dùng nhà ở của mình làm nơi thờ tự cho bà con giáo dân trong suốt thời gian qua, đã được chính quyền chấp thuận, nay tổ chức mừng lễ tân gia làm phép nhà mới và cầu bình an cho gia đình là điều chính đáng và được Pháp luật bảo hộ.

Vì thế, việc chính quyền xã Châu Bình chỉ đạo, tổ chức ngăn cản các Linh mục và gia đình ông Nguyễn Văn Vị cũng như cộng đồng giáo hữu nơi đây thực hiện các quyền nói trên là hành vi vi phạm Pháp luật. Toàn bộ vụ đàn áp, đánh đập dã man các giáo dân tại giáo điểm Tân Bình diễn ra dưới sự chỉ đạo của Chủ tịch UBND huyện Quỳ Châu, ông Trần Văn Chương, như trong mục 3, Công văn số 03 đã nêu: “Giao cho Chủ tịch UBND xã Châu Bình chỉ đạo không cho bất cứ ai tổ chức các hoạt động tôn giáo trái phép diễn ra trên địa bàn huyện khi chưa được cấp có thẩm quyền cho phép. Tổ chức vận động các hộ giáo dân, các tầng lớp nhân dân không tham gia các hoạt động tôn giáo trái phép”, là những việc làm trái với Pháp luật. Sự có mặt của công an xã Châu Bình và công an huyện Quỳ Châu trong vụ việc xẩy ra tại nhà ông Nguyễn Văn Vị để hậu thuẫn cho những hành động côn đồ này là bằng chứng để nói lên vụ việc có sự chỉ đạo của các cấp chính quyền.

Đây là những việc làm bất chấp pháp luật, không tôn trọng những quyền tối thiểu của con người của cán bộ đảng viên xã Châu Bình, huyện Quỳ Châu, đã được quy định trong Hiến pháp hiện hành của Nhà nước Việt Nam và các Công ước Quốc tế về quyền con người mà Việt Nam đã tham gia ký kết.

Tân Bình là một giáo điểm thuộc giáo xứ Nghĩa Thành do cha Gioan Nguyễn Văn Hoan quản nhiệm, hiện có 35 hộ gia đình với khoảng trên 120 giáo dân, đa số là dân nhập cư từ Ninh Bình vào và từ Quỳnh Lưu lên làm ăn sinh sống trên địa bàn. Trong quá trình chung sống với bà con dân tộc thiểu số như Thanh, Thổ, Mường, Mán… cộng đoàn giáo dân này đã tạo được bầu khí hòa thuận thương yêu nhau, không hề có sự xích mích mâu thuẫn xẩy ra giữa các cộng đồng. Theo một số bà con giáo dân cho chúng tôi biết thì mọi tổ chức sinh hoạt tín ngưỡng tôn giáo giữa các cộng đồng dân tộc cũng như các hoạt động xã hội khác, họ đều tham gia tích cực và thậm chí còn đi đầu trong các phong trào quyên góp, để thực hiện các công việc thiện ích chung. Điều đáng nói là cộng đồng Công giáo nơi đây đã có nguồn gốc từ xa xưa. Hai giáo xứ Bàn Tạng và Phú Phương đã được thành lập từ thời các cố Tây và phát triển rất mạnh trong những thời kỳ sau đó. Tuy nhiên, do hoàn cảnh lịch sử, giáo dân thuộc hai giáo xứ này phải di dời đến nơi khác, số ít còn lại không đủ điều kiện duy trì những hoạt động theo quy mô của một giáo xứ. Cùng với cộng đoàn giáo dân tản mác này, một số giáo dân di cư từ Ninh Bình vào và một số hộ gia đình từ Quỳnh Lưu đến theo chính sách kinh tế mới sau 1975, họ đã tạo nên một cộng đoàn đức tin nhỏ bé nơi đây. Từ năm 1999, khi cộng đoàn đã lớn mạnh, giáo dân làm đơn xin thành lập giáo họ. Nhưng trải qua 14 năm (1999 – 2012) với 4 lần gửi đơn mà không lần nào nhận được trả lời của các cấp có thẩm quyền.

Thiết nghĩ, nguyện vọng chính đáng của người dân không được giải quyết thỏa đáng mà chỉ đáp lại bằng những hành vi thô bạo, đánh đập và ngăn cản thực hành các việc phụng thờ tôn giáo của họ là thể hiện một cách quản trị xa dân và không quan tâm đến đời sống người dân của một số cán bộ đảng viên trong huyện Quỳ Châu, xã Châu Bình.

Trong cuộc Hội thảo Tôn giáo Việt Nam trong bối cảnh hội nhập quốc tế - Những kinh nghiệm quốc tế được chia sẻ do Ban Tôn giáo Chính phủ phối hợp với Liên hiệp châu Âu (EU) tổ chức tại thủ đô Hà Nội vào ngày 14/06/2012 vừa qua, các học giả đã nói lên chính sách tôn giáo của đảng và Nhà nước VN là: “luôn bảo đảm quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo của công dân. Ðồng thời, nhìn nhận, phát huy những giá trị tích cực về văn hóa và đạo đức của tôn giáo, khuyến khích các hoạt động tôn giáo tiến bộ vì lợi ích của Tổ quốc, nhân dân”.

Nhưng sự việc xẩy ra tại Quỳ Châu ngày 11 tháng 06 năm 2012 phải chăng là mặt trái vấn đề?

NGÀY CỦA BỐ KHỈ - Nguồn: http://danlambaovn.blogspot.com/2012/06/ngay-cua-bo-khi.html#more





Chào Bác,



 

Mới đây, Tèo có gửi cho Bác một cái meo trên mạng. Không biết Bác có vượt được tường lửa các chú giăng ra như mắc cửi; khi nào cũng ngùn ngụt lửa khói, nhấp nhô các chú CAM. Nghĩ tới chuyện anh ngọng nói không được nên đi chặn họng người ta, Tèo lại đâm ra nản, chần chừ mổ cò tiếp meo này cho bác. Ngại uổng công mình cặm cụi đã đành, lại làm mất thì giờ các chú CAM đang cần dành để xem cúp bóng đá Euro 2012 sau đó còn phải về “sút một quả” để lập công chuộc tội bỏ bê sân nhà. Nhưng vì hôm nay là ngày Father’s Day của bọn Mỹ cút mà bây giờ Việt Nam ta, nhờ nhảy tót vô được WTO trao đổi hàng họ, giao liu văn hoá, cũng được ăn theo, gọi là Ngày của Bố. Bắt chước tục ngữ có câu “Cha chết bám chân chú”, nay thiên hạ kháo nhau ỏm tỏi, “ông nội (Lê Nin) chết, bám xác bác (Hồ)”. Nên gạt nỗi sợ CAM quýt sang một bên, Tèo mằn mò bàn phím, mổ đại meo này gửi bác. Bắt chước Nguyễn Thái Học tiên sinh: không thành công thì cũng thành chút hương khói dâng bác nhân ngày của bố gọi là...

Ngày của bố mà Cu Tèo lại nhớ bác Hồ! Cũng đơn giản thôi: bác Hồ là bố già dân tộc. Không như bọn thằng Mỹ con Mỹ tư bản chủ nghĩa bóc lột, cái gì cũng đòi riêng tây một cõi. Father’s Day - ngày của bố, “Bố” đây là bố riêng, mỗi nhà một bố; chúng không có một bố chung như Việt Nam ta hay nước anh em Bắc Triều Tiên để ăn mừng chung, khóc chung. Bọn Mỹ Ngụy có cái xấu là “cha chung không ai khóc” nên chúng chẳng có, chẳng thiết tha gì đến bố chung. Ngay cả bố riêng của chúng khi chết có đứa cũng không chịu khóc. Thật là không bù cho các nước phe XHCN như Việt Nam ta hồi bác chết hay Bắc Triều Tiên mới đây chú Giun Kim ngỏm, cả nước đều lăn ra khóc, vì bố bảo có đứa nào dám to gan không khóc.

Chế độ ta ưu việt ở chỗ cái gì cũng của chung; càng chung càng qúy, như đất đai là tài sản chung của mọi người. Nó quý đến nỗi có khi đàn bà con gái phải lột đến cả xéo vải che thân cuối cùng để nhát bọn cưỡng chế, mà theo lẽ luân thường đạo lý xưa nay thì bọn này đáng ra đã biết xấu hổ bỏ đi một mạch. (Đến như thằng Lèo mà dân VN mình chê là dân mọi rợ -“Tết lèo”- mà nếu Tèo nhớ không lầm thì thời vương quốc này còn chiến tranh giữa ba phe Phouma- Nouvong- Khongle, thỉnh thoảng đụng độ nhau, quân phe nào chơi “chiến thuật” cỡi truồng là y như rằng trăm trận trăm thắng vì phe kia thấy địch tồng ngồng là quan quân đều bỏ chạy tán loạn, không cần lệnh lui binh).

Ngày của bố già Việt Nam kể từ năm 2012 được nâng lên tầm cao mới, một tầm cao đố dân tộc nào trên hành tinh mang tên Địa Cầu dám nghĩ tới chứ đừng nói thực hiện được. Tin cho hay, ngày 10/06, chính quyền và Đảng ủy Nghệ An đã tổ chức buổi lễ động thổ xây dựng đền thờ cho những người trong gia đình ông Hồ Chí Minh – lãnh tụ Đảng Cộng Sản. Buổi lễ động thổ được tổ chức tại Núi Chung (Nam Đàn, Nghệ An), với sự tham gia của nhiều vị quan chức tai to mặt lớn như các ông: Nguyễn Sinh Hùng, Lê Thanh Hải, Vương Đình Huệ, Nguyễn “Văn Bình...” với hình dưới đây:

“Đền thờ họ những người trong gia đình ông Hồ Chí Minh”. Thờ những người trong gia đình bác đã đủ đui cả mắt thiên hạ vì khói nhang um sùm. Lại còn phải thờ luôn cả họ những người này nữa thì ông Trời cũng phải cay sè mắt khóc rống. Đó là nói về “họ” tầm thường, còn họ bác chắc chắn là “hoành tráng” hơn nhiều do hành trinh đi tìm đường cứu nước quá thênh thang: Tây Tàu Nga Việt Thái Tày Mèo Mường Mán... Mầm giống làng Sen được gieo khắp cùng, trong hang cũng như lẫn ngoài hang; thời bôn ba cũng như thuở chểm chệ ngồi ghế chủ tịch nước. Rồi họ bên nội lại những hai dòng, của ông nội ăn ốc và của ông nội đổ vỏ.

Thời Phong Kiến, người dân Việt đã ngao ngán với cảnh bất công “một người làm quan cả họ được nhờ”. Cách mạng Vô Sản do bác lãnh đạo, sau khi đã có công “bài phong”, nay đang bày ra “phong cách” mới: Một người làm quan, cả họ được thờ. Từ rày trở đi hằng năm cứ đến ngày 10 tháng Sáu, toàn dân Việt Nam hồ hởi phấn khởi mừng ngày của bố không bắt chước Father’s Day của Mỹ nữa, nhưng ngày của bố mang đặc thù tính khí Việt Nam, phải là Việt Nam XHCN (như “yêu nước là yêu CNXH”). Ngày đó không còn gọi là Ngày Của Bố nữa. Nhưng là Ngày Của Bố Khỉ.

Chào Bác,

Cu Tèo

Saturday, June 16, 2012

NÔNG DÂN VĂN GIANG LẠI BỊ ĐÁNH ĐỔ MÁU



Đám đánh mướn hơn hai chục tên, nhận lệnh đánh bất kể người nào cản trở chúng hành hung kể cả bà già, phụ nữ. Source Xuan Dien.

RFA - Một số nông dân huyện Văn Giang, tỉnh Hưng Yên có đất bị thu hồi để làm khu đô thị sinh thái Ecopark, sáng hôm nay bị một số thành phần bất hảo đánh đập khi họ ra giữ đất không để cho xe ủi của nhà đầu tư san lấp đất vườn của họ.

Một người dân Văn Giang cho biết tình hình xảy ra vào sáng hôm nay, cũng như một số thông tin liên quan việc đất đai của họ: Sáng nay có 5 máy xúc xuống múc ruộng của bà con tại chỗ hàng rào hôm trước. Bà con đi xe máy ra không cho múc. Khi đi vào trong xa nữa, ‘nó’ đuổi đánh mấy người bị gãy tay và bị vào đầu, vào cổ, vào cả bả vai. Những xe múc đó là của công ty Ecopark thuê, và những thành phần đánh dân là bọn xã hội đen được công ty thuê. 

 Những người bị thương đã đi băng bó, khâu vết thương, chụp phim và về rồi. Chúng tôi không báo cáo chính quyền vì chính quyền có bảo vệ dân đâu mà báo cáo.


Hôm qua chúng tôi đến văn phòng quốc hội, chính phủ. Chúng tôi không đồng ý với trả lời của bộ trưởng tài nguyên-môi trường. Trong buổi làm việc chúng tôi nói làm việc với ai, phải có nội dung chứ không nói chung chung như thế. Đến đây, nếu công ty xuống ủi tiếp, tất cả dân sẽ ra giữ đất".

 Xin được nhắc lại, sau lần cưỡng chế gần nhất hồi ngày 24 tháng 4 vừa qua, người dân có đất bị thu hồi tại ba xã Xuân Quan, Phụng Công, Cửu Cao thuộc huyện Văn Giang, tỉnh Hưng Yên tiếp tục khiếu kiện về những sai phạm pháp luật trong việc cưỡng chế lấy đất của họ để thực hiện dự án khu đô thị sinh thái của Công ty Việt Hưng.

 Sau đợt cưỡng chế đó, người dân hôm đầu tháng năm đã ra rào lại đất trồng cây của họ để tiếp tục sản xuất, trong khi vẫn đến văn phòng Quốc hội để khiếu kiện. Chính thủ tướng chính phủ cũng có yêu cầu điều tra lại việc cưỡng chế hôm ngày 24 tháng 4 mà lực lượng chức năng đã đánh hai nhà báo của Đài Tiếng nói địa phương, cũng như sử dụng vũ lực, vũ khí đối với dân chúng chống lại cưỡng chế mà họ cho là chưa đúng luật.


NÔNG DÂN DƯƠNG NỘI PHẢN ĐỐI KẾT QUẢ THANH TRA CỦA CHÍNH PHỦ


Photo courtesy Nguyễn Hưng.VNexpress
Chị Cấn Thị Thêu cho biết sẽ tiếp tục khiếu nại về nội dung kết luận.


Việt Hà, phóng viên RFA, Bangkok
2012-06-15
Thanh tra chính phủ vừa công khai kết luận thanh tra đơn khiếu kiện của hơn 300 hộ nông dân phương Dương Nội, quận Hà Đông liên quan đến việc thu hồi đất tại địa phương.

Kết luận này đã vấp phái sự phản đối quyết liệt của người dân.
Vào 2 giờ chiều ngày 14 tháng 6, khoảng 200 người dân phường Dương Nội, quận Hà đông đã tập trung về ủy ban nhân dân quận Hà Đông để đón nghe kết luận của thanh tra chính phủ về khiếu kiện đất đai của họ. Kết luận này được đưa ra sau hơn một năm thanh tra chính phủ quyết định thụ lý hồ sơ.

Người dân bức xúc
Phó tổng thanh tra chính phủ Nguyễn Văn Thanh có mặt tại buổi tiếp dân đã khẳng định chính quyền địa phương đã họp bàn dân chủ với dân trước khi tiến hành thu hồi đất.

Hơn thế, chính quyền Hà Đông đã tạo công ăn việc làm, chuyển đổi nghề cho 26 người thuộc phường Dương Nội. Vì vậy thanh tra chính phủ kết luận việc thu hồi đất không làm ảnh hưởng đến quyền lợi của người dân.

Chị Cấn Thị Thêu, một nông dân Dương Nội cho rằng kết luận này đã hoàn toàn đi ngược lại lợi ích của dân: "Sau khi đọc xong bản kết luận thì chúng tôi thấy họ đứng về phía những người tước đoạt tư liệu sản xuất của chúng tôi nhiều quá, không đảm bảo quyền lợi cho chúng tôi.

Chúng tôi bảo điều 3 hiến pháp của nhà nước cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt nam nêu là nhà nước đảm bảo thực hiện mục tiêu dân giàu nước mạnh, xã hội công bằng dân chủ văn minh, mọi người có cuộc sốn ấm no hạnh phúc, có điều kiện phát triển toàn diện. thế thì chúng tôi nông dân thấp cổ bé họng, nhà nước quy định thế thì các ông phải đảm bảo dân giàu.

Bình quân mỗi người được 3 đến 4 triệu đồng thôi. Chúng tôi không chuyển đổi được nghề, khi chúng tôi ăn hết 3, 4 triệu thì chúng tôi đi đâu về đâu? Vì thế chúng tôi thấy thanh tra chính phủ hôm nay không đảm bảo quyền lợi cho chúng tôi".

Người dân Dương Nội cho rằng với 17 ngàn người dân bị mất đất, mất tư liệu sản xuất mà chỉ có 26 người nhận được việc làm thì phải mất cả ngàn năm nữa, chính quyền địa phương mới có thể giải quyết việc làm cho toàn bộ số dân mất đất, đó là chưa kể gia tăng dân số.

Trong buổi gặp với người dân Dương Nội, thanh tra chính phủ đã không đưa ra được một văn bản kết luận chính thức cho người dân. Tuy nhiên thanh tra chính phủ hứa sẽ cung cấp văn bản trong vòng khoảng một tuần nữa.

Đại diện thanh tra chính phủ cũng khuyên người dân không nên làm điều gì vi phạm pháp luật như khiếu nại, khiếu kiện ngoài pháp luật quy định, không được căng bang rôn, biểu ngữ mang tính chất vi phạm pháp luật.

Tuy nhiên người dân Dương Nội vẫn kiên quyết tìm công lý đến cùng. Chị Cấn Thị Thêu nói: "Chúng tôi bảo là vài chục người chúng tôi đã chuẩn bị xăng rồi, không giải quyết cho chúng tôi là chúng tôi ra tuyệt thực tại 35 Ngô Quyền hoặc 37 Hùng vương vì đằng nào cũng chết. Chúng tôi không chịu sống lay lắt mà bị tước đoạt hết tư liệu sản xuất đâu".

Vào cuối năm 2007, chính quyền quận Hà Đông ra quyết định thu hồi khoảng 400 ha đất của khoảng 4000 hộ dân phường Dương Nội. người dân địa phương cho biết tính trung bình mức đền bù mà chính quyền đưa ra là khoảng 97 triệu đồng một sào ruộng.

Phần đất thu hồi này dự kiến được dùng phát triển các dự án như khu đô thị mới Dương Nội, khu đô thị Lê Trọng Tấn, bệnh viện quốc tế Hà Đông, trường hữu nghị quốc tế.

Bắt đầu từ năm 2009 đến năm 2010, chính quyền địa phương đã đưa công an đến thực hiện một loạt các vụ cưỡng chế đất bất chấp sự phản đối quyết liệt của người dân. Đã có người bị bắt giam và bị kết tội chống người thi hành công vụ trong những đợt cưỡng chế này.

Đã có khoảng hơn 3000 hộ phải nhận mức đền bù vì bị chính quyền địa phương đe dọa, ép phải nhận tiền, trong khi có khoảng 300 hộ dân khác dù mất đất vẫn kiên quyết không nhận đền bù. Những người dân này bắt đầu đi khiếu kiện các cấp chính quyền từ năm 2008 cho đến nay. Họ yêu cầu phải được đền bù cấp đất bằng 60% diện tích đất bị thu hồi và được cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất lâu dài nhưng không được chính quyền chấp nhận.

MỤC SƯ NGUYỄN CÔNG CHÍNH BỊ ĐÁNH GẪY TAY TRONG TÙ?



Tòa phúc thẩm tòa án tối cao làm khó dễ thủ tục mời luật sư.

 

Đỗ Vũ (Danlambao) - Một phạm nhân ở trại giam Gia Trung, tỉnh Gia Lai đã nhờ người nhà nhắn tin là mục sư Nguyễn Công Chính bị đánh gãy tay trong tù.

Hôm thứ năm ngày 14.6.2012 vừa qua trong chuyến đi thăm nuôi định kỳ bà Trần Thị Hồng, vợ của mục sư Nguyễn Công Chính cũng không gặp được mặt chồng mình. Cứ mỗi 2 tuần 1 lần chỉ được đi gởi quà tiếp tế vào thứ Năm. Việc mục sư Nguyễn Công Chính có nhận được quà thăm nuôi hay không hoặc có nhận đầy đủ những món quà thăm nuôi hay không thì không ai biết được.
Trong những lần thăm nuôi trước bà Trần Thị Hồng đã nhiều lần có đơn yêu cầu gặp mặt chồng nhưng từ sau phiên xử sơ thẩm đến nay thì bà Hồng vẫn không gặp được mặt chồng mình.
 
Trong khi đó quá trình làm thủ tục để luật sư Hà Huy Sơn bào chữa cho mục sư Chính đang bị làm khó dễ.
Bà Hồng cho biết bà đã gởi đơn yêu cầu phía trại giam can thiệp để mục sư Chính viết đơn yêu cầu luật sư tham gia bào chữa. Khi có đơn yêu cầu luật sư thì trại giam gởi trực tiếp ra Tòa phúc thẩm tòa án tối cao ở Đà Nẵng. Thế nhưng, từ trong tù mục sư Chính viết đơn yêu cầu luật sư bào chữa thì công an trại giam đem đến tận nhà giao cho bà Trần Thị Hồng. Bà Hồng chuyển cái đơn do công an trại giam cho luật sư để hoàn tất thủ tục thì phía tòa án Tối cao đòi hỏi là cái đơn của mục sư Chính viết trong tù chưa hợp lệ cần có con dấu của trại giam.
 
Một nguồn tin chính xác cho hay là nhà bất đồng chính kiến Phan Ngọc Tuấn ở thành phố Phan Rang- Tháp Chàm cũng là nhân sự của mục sư Nguyễn Công Chính. Ông Tuấn bị bắt sau khi mục sư Chính bị bắt giam vài ngày. Mới đây, tòa án tỉnh Ninh Thuận kết án ông Tuấn 5 năm tù giam và 3 năm cưỡng chế.
 
Hiện tại vợ con của mục sư Nguyễn Công Chính đang rất khó khăn. Chúng tôi tha thiết kêu gọi quý độc giả bằng tấm lòng hảo tâm của mình có thể chia sẻ gánh nặng mà gia đình đang hứng chịu. Mọi giúp đỡ bằng tinh thần hay vật chất trong lúc này rất cần thiết cho gia đình mục sư Nguyễn Công Chính. Xin liên lạc với vợ con mục sư Chính theo địa chỉ và số điện thoại như sau:
TRẦN THỊ HỒNG
Hẻm 169, tổ 10 Phường Hoa Lư, thành phố Pleiku, tỉnh Gia Lai
Số điện thoại: 0120 47 07 414. (Từ nước ngoài gọi về cần thêm 0084 hay +84 là mã số quốc gia Việt Nam).
 
Phóng viên Đỗ Vũ (Danlambao) đã liên lạc với thanh tra tỉnh Gia Lai hỏi về vấn đề này thì họ không dám đưa ra bình luận hay kết luận vấn đề này. Họ yêu cầu phóng viên của Danlambao không được dùng từ "mục sư" khi nói về mục sư Nguyễn Công Chính.

Thursday, June 14, 2012

DÂN OAN KÊU CỨU - Nguồn: http://lhdtt.blogspot.com/2012/06/dan-oan-keu-cuu.html

Thứ năm, ngày 14 tháng sáu năm 2012

DÂN OAN KÊU CỨU !

Sáng nay ở vườn hoa Mai Xuân Thưởng dân oan của các nơi: Đăk Nông, Bình Dương, Bà Rịa Vũng
Tàu, và những địa phương nào nữa ?? Tôi không được biết vì cái chân tôi vẫn còn chưa đi lại nhanh
được !! Tôi ngồi nhà chỉ nghe điện thoại của bà con kêu khóc, la hét: " Cụ ơi ! Công an đang đến
đánh đập, bẻ tay, bấm huyệt, vặn tay chúng con đây nè".


Tôi ức nghẹn cổ, chỉ khóc và nói với bà con: Các bác hãy xúm vào khênh người bị thương đi bệnh
viện khám thương đi, rồi làm đơn gửi...Nếu họ bắt ai, thì hãy tập trung tất cả kéo đến ĐÒI NGƯỜI
CỦA TA...


Các bạn trẻ ơi !!! hãy cứu lấy nhân dân mình, hãy xuống đường đi giúp đỡ những dân oan...


Mấy ngày nữa chân tôi đi được, tôi sẽ lại kề vai sát cánh với bà con...


Các bạn trẻ ơi !!! hãy xuống đường cùng bà con dân oan đi!


Tiểu thương chợ Nghĩa Tân kêu cứu tại Vườn hoa Mai Xuân Thưởng sáng nay.


Một dân oan tại Số 1 Ngô Thì Nhậm.




GIẶC TÀU ĐÃ TRÀN NGẬP QUÊ HƯƠNG



 
David Thiên Ngọc (Danlambao) - Từ ải Nam Quan địa đầu phía bắc nước ta, giặc đã đi sâu vào lập làng mạc đắp xây thành lũy. Biển Đông dậy sóng với tầm quét của lưỡi bò. Dọc dài bờ biển chúng đã cài người mọc rễ. Mái nhà Tây nguyên đã trở thành pháo đài TQ ném tầm nhìn kiểm soát cả Đông Dương. Còn lại da thịt ruột gan đồng bằng trên bộ, thành phố là những dự án, công trình của 90% gói thầu TQ mở đường cho "kẻ lạ" ngập tràn. Tình thế hiểm nguy sống còn của đất nước đã đến hồi cấp bách! Giờ "G" của bá quyền phương Bắc chắc sẽ không xa...
*
Không còn nghi ngờ gì nữa! Quê Hương đã tràn ngập bóng TQ. Giặc ngoại xâm đang âm thầm tràn vào bờ cõi từ mọi ngả của biên cương. Hàng ngàn người TQ đội lốt công nhân đã và đang tràn ngập đất cảng Hải Phòng. Rừng núi Tây Nguyên vô số quân binh TQ đội lốt công nhân đã triển khai trận thế, chiếm ngự tất cả các nơi trọng yếu, những ngọn đồi là vọng gác có tầm nhìn hun hút ngàn xa. Những nơi này nhân dân VN và cả tập đoàn Ba Đình hoàn toàn bất khả xâm phạm. Có điều chúng chưa công khai treo bảng "Khu quân sự cấm chụp hình" nữa mà thôi. Chiến lũy Tây Nguyên giặc đã hình thành hơn mấy năm qua.
Biển Đông thì hiện tại TQ xem như ao nhà. Hơn 3000 km bờ biển dọc dài đất nước VN không một nơi nào là không có dấu vết của người TQ. Cảng Cam Ranh xem như yếu huyệt, vịnh Vũng Rô là mạn sườn của cơ thể VN thế mà cả 10 năm qua những cặp mắt cú vọ của Bắc triều đã xâm nhập. Đứng trên những chiếc nhà bè nuôi hải sản phóng tầm quay của chiếc camera hiểm ác phân tích từng mạch máu sinh tử của một vùng trọng yếu mà các đại cường trên thế giới như Mỹ, Nga cũng phải quan tâm.
 
Nhìn lại lịch sử chiến tranh thế giới lần thứ II, Nhật chỉ cài đặt một điệp viên xâm nhập Hawaii trong thời gian 6 tháng. Thế mà mọi chi tiết của Trân Châu Cảng đều không qua khỏi tầm mắt của điệp viên này. Như chúng ta đã biết Trân Châu Cảng ở Hawaii - Mỹ xem như là một hạm đội mà hải quân của các nước hùng mạnh trên thế giới đều bất khả năng địch. Kết cuộc người Nhật đã làm gì với Trân Châu Cảng thì ai cũng rõ. Chỉ một điệp viên và trong thời gian sáu tháng với điều kiện vô cùng khó khăn, nghiêm ngặt đã làm Trân Châu Cảng chìm trong biển lửa. Đằng này cả mười năm TQ đã cài đặt ở tất cả các vùng trọng yếu của VN mà không một ai gây khó khăn cản trở. Ngược lại còn được sự hổ trợ, tạo điều kiện thuận lợi từ phía chủ nhà. Một điều hiếm thấy!
Hãy nghe nhà nước CS nói...
 
Ông Nguyễn Đại Nghĩa phó chánh văn phòng sở lao động HP khi được hỏi vì sao VN cho phép hàng ngàn lao động phổ thông TQ vào VN làm những việc như đào đất, phụ hồ quét dọn... mà những việc này lao động VN không được sử dụng trong lúc nạn thất nghiệp tràn lan? Ông Nghĩa trả lời "Ta phải đáp ứng nhu cầu nhà thầu, vì chủ trương TP là luôn thu hút các nhà đầu tư nước ngoài nên phải tạo điều kiện cho người ta. "Trong lúc các nhà thầu TQ nêu lý do không sử dụng lao động VN là vì "Tình trạng mất cắp thường xảy ra."
Ở đây ta nói rõ ra rằng chẳng có một chủ thầu nào cả mà là những tên chỉ huy của các đơn vị quân sự mà quân xâm lược chiếm đóng với lực lượng mỗi đơn vị được tính bằng con số ngàn (công nhân trá hình).
 
TQ không bao giờ cho phép một người VN nào cho dù là một công nhân lao động bình thường bén mảng vào căn cứ của chúng vì sợ lộ bí mật, và chúng ngạo nghễ sỉ nhục dân ta, nại cớ để không dùng lao động VN vì "công nhân VN vào ăn trộm".
 
Hết 90% dự án EPC trên cả nước là TQ thực hiện. Đảng CSVN rõ ràng đã nhận chiếu chỉ từ thiên triều nên đã tạo mọi điều kiện ắt có và đủ để cho TQ thắng tất cả các gói thầu EPC, trong đó có một số chỉ định thầu mà không qua đấu thầu. Gọi là 90% chứ thật tế là hết thảy, chỉ còn lại một vài dự án nhỏ không đáng kể, bỏ ra cho có gọi là... Số lượng các gói thầu của 90% dự án EPC là bao nhiêu và tương ứng là bao nhiêu quân số (công nhân trá hình)?. Từ Nam chí Bắc không một địa phương nào là không có các gói thầu kể trên. Vậy rõ ràng TQ đã ngập cả rừng núi, ruộng đồng, biển đảo, thành phố VN rồi.
 
Không còn nghi ngờ gì nữa! Đảng CSVN đã ngang nhiên mở rộng cửa cho giặc vào tràn ngập quê hương. Chắc là thiên triều dạy cho CSVN bài học "Ngô tam quế" Minh triều mở cửa "Sơn hải quan" cho quân Mãn Thanh tràn vào chiếm Trung Nguyên để rồi được phong Vương!
 
Không còn nghi ngờ gì nữa! Lãnh đạo đảng CSVN đã cúi đầu quỳ mọp xin nhận ấn chư hầu, tự nguyện thần phục bá quyền phương Bắc. Tự xưng là đỉnh cao trí tuệ sao không nghe lời khẳng khái của tướng quân Trần Bình Trọng? Làm đầy tớ của nhân dân sao không đọc hịch Cần Vương? Tự hào là lập nên chiến công thần thánh sao không nhìn Bạch Đằng giang nhuộm đỏ cùng tiếng hò reo của đoàn quân bách thắng Nguyễn Huệ chôn thây giặc ở gò Đống Đa!?
 
Từ ải Nam Quan địa đầu phía bắc nước ta, giặc đã đi sâu vào lập làng mạc đắp xây thành lũy. Biển Đông dậy sóng với tầm quét của lưỡi bò. Dọc dài bờ biển chúng đã cài người mọc rễ. Mái nhà Tây nguyên đã trở thành pháo đài TQ ném tầm nhìn kiểm soát cả Đông Dương. Còn lại da thịt ruột gan đồng bằng trên bộ, thành phố là những dự án, công trình của 90% gói thầu TQ mở đường cho "kẻ lạ" ngập tràn. Tình thế hiểm nguy sống còn của đất nước đã đến hồi cấp bách! Giờ "G" của bá quyền phương Bắc chắc sẽ không xa...
 
Ngày xưa khi chống giặc ngoại xâm thì đồng lòng quân dân cá nước, Vua-Tôi trên dưới nhất tề nên mới có Hội nghị Diên Hồng hay Bình Ngô Đại cáo. Thế giặc tuy mạnh nhưng lòng dân sức quân như thế nước vỡ bờ. Vua anh minh, tướng sĩ một lòng cứu nước. Chính vì vậy mà bao phen sông núi ngập chìm nhưng rồi giặc cũng bị phá tan.
 
Nghĩ lại ngày nay, lòng dân thì ly tán bởi một đảng và nhà nước hèn với giặc mà ác với dân. Kẻ yêu nước có hào khí liệt oanh thì bị giam cầm nơi ngục tù khám lạnh. Bộ đội, công an thay vì đánh giặc chống ngoại xâm giữ nước thì ngược lại theo lệnh đảng và tư bản đỏ trấn áp dân lành. Lãnh đạo thì đi đêm, hèn nhát trước âm mưu bành trướng của bá quyền phương bắc.
 
Tình thế đất nước như ngàn cân treo sợi tóc. Hỡi các chí sĩ hãy đứng lên lãnh đạo nhân dân, vạch ra con đường để khai thông tử lộ. Hãy cùng với nhân dân tạo nên lớp lớp những ngọn sóng đào cuồng cuộn nổi lên để nhấn chìm "tàu lạ". Hãy cùng nhau dấn thân, thể hiện lòng yêu nước nồng nàn, gầy lại hào khí Diên Hồng để cứu nguy Tổ quốc, dựng xây nghiệp lớn, tạo lại cơ đồ.
 
Không còn chần chừ gì nữa. Thế giặc ngoài lẫn trong đã quá rõ ràng. Chúng ta không thể mãi ngủ mê để chờ ngày hạ huyệt!

CƯỚP ĐỎ TẠI THỦ THIÊM


 
Người Thủ Thiêm (Danlambao) - Khu Đô thị mới Thủ Thiêm, Quận 2, Sài Gòn: Đánh cướp nhà đất không những của dân nghèo, cán bộ, đảng viên, thương binh, Việt kiều... Nay lại cướp luôn tài sản của người nước ngoài: nhân viên của Liên Hiệp Quốc - ông Paul Kevin Losey.

Ông Paul Kevin Losey

Nhà cô LÊ THỊ THU HƯƠNG. Địa chỉ: B8/9, đường Lương Định Của, khu phố 1, phường Bình Khánh, quận 2, thành phố Hồ Chí Minh.
Cô Hương có chồng là người Hoa Kỳ, hiện đang công tác tại Liên Hiệp Quốc. Đám cướp đỏ cũng ủi luôn còn thách thức: Bảo chồng mày có giỏi thì thưa ra Liên Hiệp Quốc xem ai chết cho biết, mày tưởng chồng mày là người Mỹ thì ngon lắm hả, tao ủi luôn xem ai làm con c… gì tao!
Đó là lời của ông Vũ Hoài Phương, ông Đỗ Huy Thụy chủ tịch và phó chủ tịch UBND phường Bình Khánh, quận 2, TP HCM.
Cô LÊ THỊ THU HƯƠNG, áo đen, đang khiếu nại tại trụ sở UBND TP HCM
Dự án khu đô thị mới Thủ Thiêm theo Quyết Định 367/ TTg ngày 04/ 06/ 1996 của Thủ tướng chính phủ Nguyễn Tấn Dũng. Nhưng dự án này đã bị biến thành dự án cướp đất của dân nghèo! Đây là dự án cố tình vi phạm Luật pháp Nhà nước! Vi phạm nghiêm trọng quyền cơ bản làm người! Biến thành dự án bóc lột và dùng cường quyền cướp đất của dân nghèo! Làm mất niềm tin của nhân dân! Làm mất uy tín của đảng và nhà nước! Là nguyên nhân gây mất ổn định chính trị! Là âm mưu diễn biến hòa bình của tư bản đỏ! Nếu không kịp thời chấn chỉnh, chắc chắn sẽ có cuộc nổi dậy!
Thực tế cho thấy: Những người có chức vụ và trách nhiệm, đã lợi dụng chức vụ, quyền hạn, tước đoạt quyền lợi chính đáng của nhân dân. Lấy đất của người nghèo, chia cho người giàu! Lấy đất của dân! chia cho người có chức vụ, quyền hạn! Thành phố HCM và Quận 2 hành dân, vô cảm và lừa dối cấp trên, lừa đảo nhân dân, ngang nhiên phá vỡ quy hoạch Khu Đô Thị Mới Thủ Thiêm! Tự quyền cấp đất cho các công ty gia đình! Cưỡng chiếm đất đai mà nhân dân đang sử dụng! Sau đó chia cho nhau. Theo kết luận thanh tra thành phố: Lấy 169 ha chia cho 64 dự án phân lô bán nền! Tham nhũng lớn như vậy, nhưng được che chắn, bảo vệ, bưng bít! Nên không được dư luận, báo đài và các cấp thẩm quyền điều tra!!!
Nhà cô LÊ THỊ THU HƯƠNG. Địa chỉ: B8/9, đường Lương Định Của, khu phố 1, phường Bình Khánh, quận 2, thành phố Hồ Chí Minh. Chỉ còn là đống gạch vụn và bị cướp! Nhưng Cô vẫn còn là chủ sở hữu theo Giấy chứng nhận quyển sở hữu nhà ở và đất ở số: 3479/2000, do UBND thành phố HCM cấp ngày 07/04/2000.
Công An nhân dân dưới sự điều động của chính quyền, đi đánh cướp tài sản của ông Paul Kevin Losey. Cho xe ủi, cào bằng nhà Cô Hương để cưỡng chiếm mà không có quyết định thu hồi đất.
Và ông Mỹ Paul Kevin Losey - nhân viên của Liên Hiệp Quốc trở thành... dân oan đi khiếu kiện.

TIẾN SĨ NGUYỄN XUÂN DIỆN BỊ "CHIẾU TƯỚNG"

Thanh Quang, phóng viên RFA - TS Nguyễn Xuân Diện thuộc Viện Hán Nôm VN tiếp tục gặp khó khăn sau khi ông vừa bị chuyển công tác, trong bối cảnh nhà cầm quyền VN xúc tiến kiểm soát chặt chẽ Internet, nhất là giới bloggers.


TS Nguyễn Xuân Diện trong một cuộc biểu tình yêu nước chống Trung Quốc xâm lược.
Photo courtesy of ttxva.org

Triệu tập, điều tra

Sau khi Viện Hán Nôm bị 6 phần tử bất hảo mệnh danh là “thương binh nặng” tới “đại náo”, quậy phá, văn tục, tô hô, uy hiếp TS Nguyễn Xuân Diện, hành hung nhân viên của Viện hôm 18 tháng 5, tiếp theo những bài báo trên các tờ Quân đội Nhân dân, Cựu Chiến binh “đồng loạt ra quân” – nhưng với nội dung bất nhất - đề cao hành động của những kẻ có tác phong côn đồ ấy; sau khi Sở Thông tin và Truyền thông cùng công an gọi TS Nguyễn Xuân Diện tới để tra hỏi, qua đó, cụ Lê Hiền Đức lâm nạn, thì TS Nguyễn Xuân Diện hiện bị chuyển công tác từ Phó Giám đốc Thư viện Hán Nôm thành Phó Trưởng phòng Nghiên cứu Văn bản Văn học thuộc Viện Hán Nôm.

Và chưa rõ tình cảnh của TS Nguyễn Xuân Diện trong những ngày sắp tới sẽ ra sao, khi được biết ông tiếp tục bị thanh tra về nội dung Nguyễn Xuân Diện blog vốn phản ánh thực trạng xã hội VN cùng hành động yêu nước cụ thể của mình. TS Nguyễn Xuân Diện lên tiếng: "Nói chung hiện nay tôi vẫn khoẻ, bình thường, đang làm việc, công tác ở cơ quan và đang chờ phản hồi tiếp theo của Thanh tra Sở Thông tin & Truyền thông. Tôi chuyển công tác như vậy, về mặt chức vụ thì có người bảo là như vậy tôi bị giáng chức. Nhưng thực ra không phải. Chức vụ cũ Phó Giám đốc Thư viện cũng ngang với chức vụ của tôi hiện nay, tức đều là Phó Phòng cả".

Trong khi chưa biết trước mắt phải chấp hành lệnh điều động của thủ trưởng cơ quan Trịnh Khắc Mạnh, TS Nguyễn Xuân Diện đã tiến hành khiếu nại về hành động mà ông cho là không đúng quy định pháp luật của Thanh tra Sở Thông tin & Truyền thông Hà Nội, khi qua 2 lần triệu tập ông, các thành viên đoàn thanh tra “không đi vào trọng tâm” của cuộc thanh tra, không thông báo trước nội dung làm việc, không rõ thanh tra với mục đích gì, “làm lãng phí thời gian…, o ép tinh thần và sức khoẻ” của ông, “coi ông như một bị can trong một vụ án hình sự”; đặc biệt có 2 cán bộ công an “không thuộc biên chế” của Sở Thông tin & Truyền thông lại tham dự cuộc “o ép tinh thần và sức khoẻ” ấy.

Tình cảnh TS Nguyễn Xuân Diện đã khiến công luận có phản ứng mạnh mẽ. Chẳng hạn như blogger Nhật Lệ lưu ý rằng đã có nhiều dấu hiệu chứng tỏ TS Nguyễn Xuân Diện đã ở trong tầm “bị chiếu tướng” từ lâu của giới cầm quyền, nên những việc làm ích quốc lợi dân của ông đã thôi thúc “bọn xấu ra tay thực hiện kịch bản trù dập”.

Theo blogger mệnh danh “Rất Văn Xấu”, thì đảng bây giờ chỉ mới tạm thời “ra roi” đối với TS Nguyễn Xuân Diện. Và nếu TS Diện vẫn cứ “hư” thì sẽ bị “xử lý cách khác”, như đưa vào trại giáo dục, hay cho án tù nhiều năm cộng với biện pháp quản chế, sau khi cho giới truyền thông nhà nước tuyên truyền, kích động, bôi bác ông…

Nhà nước “của dân, do dân, vì dân” này, theo blogger mang tên duy nhất là “Khách”, có thể phù phép mọi thứ, từ “bao cao su đã qua sử dụng”, ném đồ bẩn vào nhà dân, chỉ đạo côn đồ xã hội đen đánh dân, bắt dân giam vào trại cải tạo chung với người nghiện, bị nhiễm HIV, biến người sống mang ra khỏi đồn công an thành người chết, cho tới hành động cướp nhà, cướp đất, ruộng vườn của dân…

Do đó, theo tác giả, những chịu đựng và uất ức của TS Nguyễn Xuân Diện cũng chỉ là “một mảnh nhỏ” so với những nỗi đau thương mà nhiều nạn nhân khác như TS Cù Huy Hà Vũ, Bùi Thị Minh Hằng…, của đồng bào Thái Hà, Tiên Lãng, Đồng Chiêm, Văn Giang, của các em SV công giáo Vinh, của các Ni cô, Tăng lữ tại Tu viện Bát Nhã, của đồng bào Phật Giáo Hòa Hảo, Cao Đài tại miền Tây v.v… đã cam chịu, để rồi - vẫn theo blogger này – “chúng ta càng đau và phẫn nộ hơn cho tình trạng người dân Việt trên toàn đất nước…”.

Đóng cửa trang blog


Như quý vị đã rõ, trang blog của Nguyễn Xuân Diện bị đóng cửa đột ngột hồi đầu tháng 6 vừa rồi giữa lúc giới cầm quyền trong nước ngăn chận “một loạt blog lề trái”. Lên tiếng mới đây với Đài ACTD, blogger Người Buôn Gió nhận xét: "Tôi thấy nguồn thông tin từ blog Nguyễn Xuân Diện rất chính xác, phong phú và kịp thời. Độ chính xác luôn tuyệt đối từ những tin như vụ cưỡng chế đất ở Văn giang, gần như đó là một trang thể hiện tâm tư nguyện vọng, thông tin của một phần Việt Nam. Bây giờ mà bị cấm đi hoặc không được hoạt động nữa thì đó là một điều rất đáng tiếc".

Blogger Nguyễn Xuân Diện lâm nạn giữa lúc nhà cầm quyền VN, vốn bị Tổ Chức Phóng Viên Không Biên Giới cáo giác là “kẻ thù Internet”, đã soạn thảo một nghị định nhằm kiểm soát nhất là các trang blog, qua đó, các bloggers phải đăng ký tên thật, địa chỉ thật, các website phải khai báo hoạt động, các tập đoàn Internet nước ngoài đòi hỏi phải hợp tác với VN…

Thế là hôm thứ Hai ngày 11 tháng 6 vừa rồi, trang mạng của Bộ Thông tin và Truyền thông VN đã công bố toàn văn bản Dự thảo Nghị định quản lý, cung cấp, sử dụng dịch vụ Internet cùng nội dung thông tin trên mạng – nghĩa là vấn đề sẽ ảnh hưởng tới hàng chục triệu người thuộc cộng đồng mạng trong nước, nhất là giới blogger “lề trái”, khi trọng tâm của Nghị định chiếu cố tới vấn đề an ninh mạng.

Qua bài “Nghị định này làm thoả lòng ai vậy?”, TS Hà Sĩ Phu nhận xét rằng “Nghị định cứ như là sự khai triển điều 88 luật hình sự vào phạm trù Internet”, khi mục tiêu của nghị định là nhằm “đảm bảo an ninh quốc gia, trật tự an toàn xã hội và phòng chống tội phạm trên mạng, phòng ngừa, phát hiện, ngăn chặn, đấu tranh chống các hành vi sử dụng, lợi dụng Internet và cung cấp thông tin trên mạng để xâm phạm an ninh quốc gia, xâm phạm trật tự, an toàn xã hội và lợi ích của công dân; phòng, chống lộ, mất bí mật nhà nước qua mạng; điều tra và truy tố tội phạm mạng…”.

TS Hà Sĩ Phu báo động rằng nếu bản dự thảo Nghị định này được thông qua và áp dụng thành công thì toàn bộ hệ thống thông tin thường được gọi là “lề trái” , với những blog được nhân dân yêu mến qua số người đọc vượt xa các tờ báo chính thống, đều bị quy kết vi phạm luật, có thể sẽ bị kiểm duyệt cùng số phận chung với hơn 700 tờ báo “lề phải” dưới “cái gậy chỉ huy của cùng một Tổng biên tập”.

Tuesday, June 12, 2012

TRƯƠNG QUỐC VIỆT TỌA KHÁNG TRƯỚC TÒA ĐẠI SỨ VIỆT CỘNG Ở ÚC

Tính đến hôm nay ngày 02/05/2012 thì anh Trương Quốc Việt đã toạ kháng được 10 ngày. Tưởng cũng nên nhắc lại là anh Việt bắt đầu toạ kháng vào ngày 23/04/2012 trước toà đại sứ CSVN tại Canberra cho đến ngày 30/04/2012. Sau đó anh Việt đã dời cuộc toạ kháng ra trước tiền đình Quốc Hội Úc vào ngày 01/05/2012.



Mấy hôm nay thời tiết Canberra rất lạnh và có lúc mưa tầm tã nhưng anh Việt vẫn kiên trì và cương quyết tiếp tục toạ kháng để tố cáo những hành vi bạo ngược của CSVN về việc cướp đất phá nhà, bắt bớ giam cầm người dân vô tội và những người yêu nước nhưng lại hèn hạ cúi đầu dâng đất, biển, đảo cho ngoại bang.

Việc toạ kháng của anh Việt đã gây sự chú ý rất nhiều cư dân Úc, chỉ riêng ngày 30/04 theo anh Việt cho biết (lúc còn toạ kháng trước toà đại sứ CSVN), thì đã có rất nhiều quan khách được toà đại sứ mời (có lẽ là để ăn mừng ngày cướp Miền Nam Việt Nam) đã bước đến thăm hỏi, ca ngợi việc làm của anh và chúc anh may mắn.




Dầu mưa gió lạnh căm, dầu bị ướt sũng, dầu đơn độc và xa lạ trên xứ người nhưng tinh thần của anh Trương Quốc Việt là tinh thần bất khuất của tuổi trẻ Việt Nam.

HƠN 20 NÔNG DÂN VĂN GIANG BỊ CÂU LƯU KHI BIỂU TÌNH TRƯỚC TÒA NHÀ QUỐC HỘI - Nguồn: http://danlambaovn.blogspot.com/2012/06/viet-nam-hon-20-nong-dan-van-giang-bi.html#more


Trọng Thành (RFI) - Hôm nay 12/06/2012, theo tin trong nước, hơn 20 nông dân Văn Giang – Hưng Yên và một phụ nữ từ Vũng Tàu đã bị công an câu lưu khi tham gia vào một cuộc biểu tình trước tòa nhà Quốc hội, để yêu cầu chính quyền trung ương giải quyết vụ án đất đai bị chủ dự án Eco Park cưỡng đoạt, với sự hỗ trợ của chính quyền tỉnh.

 
 
 
 
Theo một số trang mạng trong nước, sáng hôm nay, khoảng 300 người, chủ yếu là các nông dân huyện Văn Giang, tỉnh Hưng Yên đã tập hợp trước 35, Ngô Quyền, trụ sở của Ban Dân nguyện - Quốc hội Việt Nam, để yêu cầu các đại biểu Quốc hội can thiệp. Vào cuối giờ sáng, lực lượng an ninh mang sắc phục và thường phục đã đến bắt đi gần 30 người. Theo một số nhân chứng, tổng cộng, 24 người bị bắt, trong đó có 20 người thuộc xã Xuân Quang, 2 người thuộc xã Phụng Công, huyện Văn Giang, tỉnh Hưng Yên và một người đến từ Vũng Tàu. Ngoài ra, có một người chưa rõ danh tính.
 
Theo lời kể của một nhân chứng, những người bị bắt đã bị đưa đến một trại giam nằm ở ngoại thành Hà Nội. Đầu giờ tối nay, những người bị bắt ở Văn Giang đều đã trở về nhà.
 
Sau đây là lời kể của một trong những người bị bắt hôm nay, bà Đàm Thị Nhất, xóm 3, xã Xuân Quan, huyện Văn Giang, khi bà vừa về đến nhà.
 
Bà Đàm Thị Nhất: Hôm nay, họ sang dồn chúng tôi vào một góc, khi chúng tôi đang ngồi trên vỉa hè. Họ dồn cả vào một góc rồi đưa lên ô tô, sau đó đưa về một trụ sở của chính quyền quận Hoàn Kiếm. Hơn 20 chục người, nó đưa vào nơi gọi là tạm giam, ở một cái phòng rộng khoảng 100 m². Khi lên ô tô thì họ lôi lên, khi xuống thì họ dồn vào đó, rồi để một cái quạt.
Họ bảo chúng tôi ăn cơm, nhưng chúng tôi không ăn. Chúng tôi nói, chúng tôi đi đòi quyền lợi của chúng tôi, chúng tôi không phạm pháp gì mà bắt chúng tôi về đây. Khi về đấy thì có mấy người tụt huyết áp, sợ quá, hồi hộp, bị tụt huyết áp, nằm ra đấy thì họ cũng đưa y tế về để khám, nhưng mà chúng tôi nói, chúng tôi không khám. Chúng tôi bảo: “Chúng bay đàn áp dân như thế, rồi bây giờ chúng bay lại giả tạo !”.
 
Bên Hà Nội lại gọi cả (đại diện chính quyền) xã và cả (đại diện chính quyền) Hưng Yên lên để chỉ mặt, chỉ tên. Chúng tôi là dân. Nói thật là, dân chúng tôi đi đòi quyền lợi, vì nó cướp ruộng, rồi phá cây cối. Riêng nhà tôi bị mất hơn 200 cây xanh ở trong đồng. Nó làm nhà lên. Nó không hỏi ý kiến gì, rồi nó dùng chính quyền để đàn áp dân. Cho nên là chúng tôi ức, chúng tôi phải đi đòi quyền lợi, để xem đất nước Việt Nam này còn có quyền gì của dân nữa không.
Cho nên là tất cả người dân chúng tôi kiên quyết phải đòi đến cùng, dù chúng nó có giam giữ hay chúng nó có tra tấn, chúng tôi cũng phải đòi. Đi để xem công lý còn ở chỗ nào, đất nước Việt Nam còn có người nào thương nước, thương người, thương dân hay không. Nếu như hôm nay, có máy quay mà quay được cái lúc nó lôi một bà lên trên ô tô. Bốn thằng công an với bọn không mặc áo cảnh sát nó ra khênh bà ấy như một con lợn. Nó lôi bà ấy vật ra xe. Bà ấy là người ở thành phố Vũng Tàu. Ức lắm ! Chúng tôi thì còn khỏe, nhưng bà ấy thì yếu, vài lần ngất ra ở trên xe.
 
Chúng tôi muốn là, tất cả thông tin của đài báo, của thế giới, đưa lên để bảo vệ nhân quyền cho chúng tôi, đưa lên để đòi hỏi, điều tra xem cái cơ quan pháp luật nào mà lại làm cho người dân Việt Nam chúng tôi bây giờ mất cả quyền, mất cả nhân quyền, không có quyền gì, quyền lợi của người dân không được bảo vệ.
 
Nói chung là, bây giờ họ lấy mất ruộng của chúng tôi, chúng tôi kiên quyết đòi phải trả đất. Nông dân chúng tôi sống bằng đất, không có đất thì không có ăn. Bây giờ xã hội để cho dân ở Xuân Quan chúng tôi đói về lương thực, đất bị chúng nó cướp hết. Chúng tôi quyết phải đi đòi bằng được, để cho (cơ quan) công lý nào, ở đâu cũng phải nhìn thấy là, ở đất nước chúng tôi có một công lý, nhưng không bảo vệ được người dân.
Chúng tôi không nói sai sự thật một chút nào. Họ cướp của, dùng cán bộ, dùng công an, dùng cả cảnh sát cơ động. Họ đưa lên trên mạng, chúng tôi thấy người ta bắn cả đạn nổ vào dân như thế, ai cũng ức, ai cũng căm. Chúng tôi quyết tâm là phải giữ, chứ không thể để một chế độ làm cho dân chúng tôi phải khổ như thế này.
Các tin bài liên quan



Monday, June 11, 2012

ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM ĐÃ LÂM TRỌNG BỆNH - QUÁ TRÌNH CHUYỂN DẠ CỦA DÂN TỘC CHĂNG? - Nguồn: http://danlambaovn.blogspot.com/

Nguyễn Chí Đức (Blog DongHaiLongVuong) - Vào sáng ngày mồng 5/6/2012, sau đúng 1 năm nổ ra phong trào biểu tình yêu nước tại Hà Nội và Sài Gòn, tại Hà Nội có khoảng 30 anh chị em đã tụ tập giao lưu, hàn huyên tại một quán cafe cạnh tượng đài cảm tử. Phần lớn những người đã từng đi biểu tình có cuộc sống rất bình thường. Tuy ở các môi trường, hoàn cảnh khác nhau nhưng họ có một đặc điểm chung là cùng thao thức đến tiền đồ của dân tộc trong khi ở thời điểm đó (2011) trở về trước chính quyền cố tình bưng bít thông tin về biển đảo, biên giới, lãnh thổ và tìm mọi cách ngăn chặn, tiêu diệt các cuộc biểu tình cũng như sự gắn kết của họ sau biểu tình.
Trong một khung cảnh trái ngược cũng vào sáng hôm đó, nghe giang hồ đồn đại tại một buổi sinh hoạt đảng bộ X của Đảng Cộng Sản Việt Nam (ĐCSVN) (*) trong cơ quan Y trên địa bàn Z, đồng chí báo cáo viên cấp trên đã phát biểu công khai “Đảng đã lâm trọng bệnh” và thú nhận "đây là lúc chúng ta phải nói thật với nhau".
 
Nếu quả thật “Đảng đã lâm trọng bệnh” thì xưa nay những tâm thư, tố cáo, kiến nghị của những trí thức và cựu cán bộ/tướng lãnh của chế độ từng gửi Ban Bí Thư, BCT mong muốn ĐCSVN phải chỉnh đốn đề tồn tại nhằm giúp dân, giúp nước coi như nước đổ lá khoai. Cách đây 2 năm, cũng trên tinh thần “ăn cây nào rào cây ấy", tuy chỉ là thân phận bọt bèo của người công nhân cũng muốn cho đảng của mình tồn tại nên tôi cũng mạo muội viết vài dòng cho tổ chức đảng cơ sở:

 
Thiết nghĩ bao năm qua những góp ý của những tên tuổi lớn như đại tướng Võ Nguyên Giáp, cố trung tướng Trần Độ, rồi gần đây là cựu thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh và nhiều cựu tướng lãnh/cán bộ trung-cao cấp khác chẳng có tác động gì đối với những kẻ cầm quyền, thao túng trong Quốc Hội, Chính Phủ, ĐCSVN (3 trong 1) thì những tiếng nói đơn lẻ trong số 3,6 triệu đảng viên của ĐCSVN, các nhân sĩ-trí thức độc lập, Hội-Đoàn-Đảng trái luật CHXHCNVN và nhân dân nói chung chỉ làm rơm rác, cỏ dại mà thôi.
Lúc này tôi nghĩ toàn ĐCSVN, toàn dân, toàn quân không nên mất thời gian và làm khổ nhau vào những việc hô hào kêu gọi chỉnh đốn Đảng, học tập làm theo tấm gương đạo đức HCM, chống tham nhũng nhằm củng cố suốt đời quyền lãnh đạo của ĐCSVN mà sâu xa và bản chất phũ phàng để giữ độc quyền thao túng quyền lợi, vận mệnh dân tộc của chỉ một vài kẻ/nhóm thiểu số chóp bu cậy mình công thần nhưng đầy bảo thủ và lạc hậu.
Và lúc này tôi nghĩ người Việt (ngoài ĐCSVN) quan tâm đến chính trị không nên phân biệt, đố kị, hận thù, nghi ngờ giữa đại bộ phận đảng viên thường với nhân dân Việt Nam. Những người đảng viên này cũng bị đè nén, lừa đảo, nhồi sọ không khác gì dân thường. Thân phận của họ còn khốn khố hơn vì họ phải cam chịu mà không dám nói lên lời, họ rất sợ viết blog, phát biểu công khai, viết thư ngỏ/kiến nghị dễ bị kiểm điểm cao hơn là quy chụp phản Đảng, nâng cao quan điểm là phản Quốc vào những tội danh rất mơ hồ của luật pháp nước CHXHCNVN.
 
Nhưng lúc này tôi nghĩ đến những trí thức lớn; các nhà quản lý kinh tế, luật sư tài ba, giáo dục vĩ mô, quí vị lãnh đạo tinh thần các tôn giáo… Đặc biệt là những sỹ quan trung-cao cấp trong quân đội ở các quân khu-binh chủng có lòng yêu nước nồng nàn, có một tư tưởng mong muốn nước Việt Nam hùng mạnh, ước mơ cải thiện chất lượng sống của người dân cả về vật chất và tinh thần, cổ súy văn hóa cộng đồng Việt Nam được bảo tồn và phát triển rực rỡ hãy nghĩ đến vấn đề mấu chốt, dài hơi nhằm tác động ĐCSVN dần dần rời khỏi vũ đài chính trị với những công lao hiển hách chấn động địa cầu và cả những chấn thương gây ra cho dân tộc Việt Nam kể từ khi Nó ra đời năm 1930. Hi vọng một ngày nào đó những người đại diện này sẽ đứng trong một Quốc Hội mới với một bản Hiếp Pháp mới của một nước Việt Nam mới. Thiết tưởng chỉ riêng việc ĐCSVN dám bản lãnh rời khỏi vũ đài lịch sử thì đó sẽ là công trạng cực lớn và cũng là cuối cùng, tôi tin rằng nhân dân sẽ hồ hởi và trân trọng đón nhận.
 
ĐCSVN đã lâm trọng bệnh thì những vấn đề thuốc thang, chữa chạy chỉ nhằm câu giờ, kéo dài tuổi thọ mà thôi!
 
Nếu tinh tế chúng ta sẽ nhận thấy những biện pháp bắt bớ, gây khó dễ những người cất lên tiếng nói đấu tranh vì bất công trong xã hội, dùng kỹ thuật ngăn chặn người dân tiếp cận thông tin trên internet, dùng chế tài ràng buộc trong nội bộ Đảng, gây nhiễu sóng trên hệ thống truyền thông bằng những tin tức sex-cướp-hiếp-chém... gió, ru ngủ thanh niên bằng lối sống hưởng thụ với những chương trình giải trí rầm rộ như VietNam I-ỐT, got talent, thi hoa hậu - người mẫu… chỉ là những biện pháp xoa dịu tình thế cho một cơn chuyển dạ lớn của dân tộc.
 
Không biết thời gian chuyển dạ của dân tộc sẽ diễn ra vào lúc nào và trong bao lâu? Nhưng trước hay sau thì tôi vẫn chỉ là 1 người dân, 1 người lao động kiếm sống bình thường, tôi không và không thể có khả năng can dự vào những chuyển biến chính trị. Có chăng trong tôi giống như bao người khác chỉ là một tinh thần dân tộc mạnh mẽ được hun đúc qua gia đình, dòng họ và tổ tiên đã sống bao đời trên mảnh đất hình chữ S này. Tôi hy vọng và chân thành mong muốn cuộc chuyển dạ của dân tộc sẽ diễn ra êm thấm, tránh biến động lớn cả về đối ngoại lẫn đối nội cho dù ít nhiều sẽ mang lại nỗi buồn, hoài niệm cho thiểu số ai đó nhất là những thành phần cựu chiến binh/lão thành cách mạng đã từng nắm quyền bính trong tay trong một giai đoạn nhất định của biến động lịch sử đầy hào hùng nhưng cũng chứa chan nước mắt.
Cuộc chuyển dạ này cần phải có và tất yếu phải đến để dân tộc Việt Nam đứng dậy bước tới văn minh!
 
Tôi không mong muốn quá trình chuyển dạ sẽ gây ra cảnh nồi da xáo thịt, đẫm máu, cũng như tạo cơ hội cho những kẻ bất tài nhưng lắm tiền nhiều của do ăn cướp của nhân dân, suy nghĩ cục bộ địa phương nhảy lên cướp cái rồi lại sinh ra một vòng luẩn quẩn mới. Trong trường hợp xấu nhất đối với những kẻ chóp bu cầm quyền ngoan cố đi ngược lại trào lưu tiến bộ, nếu các anh em trong quân đội, công an cảm thấy khó xử vì lý do nào đó (tình nghĩa/quan hệ/tránh mang tiếng) thì đến lúc đó hãy bật đèn xanh và phát súng cho những người theo chủ nghĩa dân tộc, cấp khích như tôi sẵn sàng thế chấp mạng sống của mình để thế thiên hành đạo.
 
Để kết thúc bài viết này, tôi xin trích 2 nội dung Thập Đại Khoái & Lục Đại Nguyện trong tác phẩm Tân Việt Nam của cụ Phan Bội Châu viết cách đây trên 100 năm. Hy vọng những đảng viên của ĐCSVN còn chút lương tri, tình tự dân tộc nhưng đang còn do dự, e dè hãy can đảm từng bước dấn thân nhập cuộc.
 
THẬP ĐẠI KHOÁI

- Không có cường quốc bảo hộ
- Không có bọn quan lại hại dân
- Không có người dân nào không được thỏa nguyện
- Không có người lính nào không được vinh dự
- Không có thuế xâu nào mà không bình đẳng
- Không có hình luật nào mà không công bằng
- Không có nền giáo dục nào là không hoàn thiện
- Không có nguồn địa lợi nào là không khai phá
- Không có ngành công nghệ nào mà không phát đạt
- Không có ngành thương nghiệp nào là không thịnh lợi

LỤC ĐẠI NGUYỆN
 
- Xin mọi người trong nước đều có chí tiến thủ mạo hiểm.
- Xin mọi người trong nước đều có tinh thần thương mến, tin yêu nhau.
- Xin mọi người trong nước đều có tư tưởng bước lên nền văn minh.
- Xin mọi người trong nước đều có sự nghiệp thực hành yêu nước.
- Xin mọi người trong nước đều có sự nghiệp thực hành công đức.

 

LỜI PHÁT ĐỘNG PHONG TRÀO CON ĐƯỜNG VIỆT NAM - Nguồn: http://danlambaovn.blogspot.com/2012/06/loi-phat-ong-phong-trao-con-uong-viet.html#more

Việt Nam, ngày 10 tháng 06 năm 2012,
LỜI PHÁT ĐỘNG PHONG TRÀO CON ĐƯỜNG VIỆT NAM

Thưa quốc dân đồng bào,

Cách đây hơn 100 năm phong trào Đông Du, phong trào Duy Tân đã ra đời và được nhân dân ta hưởng ứng nhiệt thành. Nếu như chính quyền cai trị của Pháp lúc đó không đàn áp thành công các phong trào yêu nước này thì giờ đây tinh thần “Khai dân trí, Chấn dân khí, Hậu dân sinh” đã đưa nước ta trở thành một quốc gia phát triển không thua kém gì Nhật Bản và các nước thuộc thế giới thứ nhất khác.

TIẾP CON ĐƯỜNG DUY TÂN

Tinh thần đó, nói một cách hiện đại chính là “Hiểu biết để Tự tin để Làm giàu cuộc sống” cho mình và mọi người. Phong trào Con đường Việt Nam xin được tiếp nối tinh thần này, tiếp quản sự nghiệp của tiền nhân, tiếp nhận hồn thiêng sông núi để tiếp tục một con đường đúng đắn mà dân tộc ta đã chưa đi đến đích. Chặng đường dở dang còn nhiều khó khăn nhưng chắc chắn chúng ta sẽ vượt qua nó chỉ cần một hành trang: tự tin sử dụng quyền con người của mình.

Dưới chính quyền thực dân phong kiến, quyền con người của nhân dân ta bị tước đoạt trầm trọng. Nhưng từ khi thoát khỏi đô hộ của ngoại bang đến giờ các quyền mặc nhiên này của chúng ta chưa bao giờ được thực sự tôn trọng và bảo vệ. Đây chính là căn nguyên cốt lõi khiến nước ta đến giờ vẫn còn chậm tiến cho dù nhân dân ta đã rất vất vả, luôn cần cù chịu thương chịu khó và luôn khát vọng vươn lên đến cháy bỏng. Căn nguyên này được rút ra từ một quy luật mà chỉ khi tuân thủ nó – tức tôn trọng và bảo vệ đầy đủ quyền con người – thì xã hội loài người mới có thể phát triển công bằng, thịnh vượng và văn minh được.

BẰNG CON ĐƯỜNG VIỆT NAM

Do vậy phong trào Con đường Việt Nam xác định mục tiêu tối thượng phải hoàn thành là quyền con người phải được bảo vệ trên hết và bình đẳng ở đất nước chúng ta. Điều này có nghĩa rằng không có bất kỳ điều gì, bất kỳ ai, vì bất kỳ sự nhân danh nào được phép đứng trên các quyền con người thiêng liêng của chúng ta. Điều này cũng có nghĩa là mục đích cao nhất mà toàn bộ hệ thống pháp luật của đất nước ta phải bảo vệ chính là quyền con người bất khả xâm phạm của chúng ta chứ không phải bất kỳ tư tưởng chủ nghĩa, chủ thuyết, ý thức hệ nào hoặc bất kỳ ai hay tổ chức nào. Và như vậy mọi sự xâm phạm các quyền con người, từ quyền được sống đến quyền tự do, quyền được an toàn phải được ngăn chặn hiệu quả và phải bị trừng phạt nghiêm khắc nhất.

Chỉ có như thế thì mọi quyền lực nhà nước mới có thể thực sự thuộc về nhân dân. Nhà nước đó mới thực sự là của nhân dân, do nhân dân, vì nhân dân. Những giá trị này không bao giờ có được do sự ban phát hay thiện ý của những người cầm quyền. Bất kỳ ai đó nếu đã có thể nghĩ, có thể nói mình làm được như vậy thì quyền lực đã thuộc về họ chứ không còn là của nhân dân nữa.

NỀN TẢNG DÂN LÀM GỐC

Chỉ có như thế thì đất nước ta mới có được một nền tảng chính trị vững chắc, thực sự lấy dân làm gốc để phát triển kinh tế – xã hội nhanh chóng và bền vững mang đến giàu sang và văn minh cho mọi người chứ không phải liên tục bất ổn như lâu nay.

Chỉ có như thế thì chúng ta mới vượt thoát được cuộc khủng hoảng kinh tế, xã hội trầm trọng hiện nay và tránh lặp lại trong tương lai để lại gây tai họa tiếp tục về sau.

Chỉ có như vậy thì chúng ta mới thực sự là những người tự do tự quyết định cuộc sống của mình để vươn lên mà không phải bị hạ thấp nhân phẩm vì sinh kế hay vì khát vọng làm giàu cho mình và cho mọi người.

Chỉ có như vậy thì chúng ta mới thực sự là những người chủ của đất nước để quyết định vận mệnh của mình và của dân tộc mà không phải sợ và lệ thuộc vào sức mạnh nào của cường quyền và bá quyền.

VẬN HỘI CỦA NGHÌN NĂM

Hỡi nhân dân yêu mến,

Hơn lúc nào hết, bây giờ là thời cơ tốt nhất để chúng ta thay đổi tận gốc rễ vấn đề thâm căn có nguồn gốc phong kiến kéo dài hàng ngàn năm làm nước ta lạc hậu đến tận ngày nay; là thiên thời để dân tộc ta đảo chiều sự gia tăng khoảng cách tụt hậu đang ngày càng lớn rồi nhanh chóng vượt lên khẳng định vị thế của chính mình trong thế giới toàn cầu hóa ngày nay.

Hãy đừng nghĩ rằng chúng ta không thể làm được như thế hoặc ai đó sẽ tặng nó cho chúng ta. Hãy tin vào chính mình và hành động vì chính mình để có được đầy đủ và toàn vẹn các quyền con người không thể phân chia mà Tạo hóa trao cho chúng ta, chứ không ai có quyền ban phát chúng cho ai cả.

Hãy hưởng ứng phong trào Con đường Việt Nam để tiếp tục phong trào Duy Tân, làm cho nó lớn mạnh thành một hoạt động chính trị thực sự của nhân dân chứ không phải của bất kỳ đảng phái chính trị nào, vì bất kỳ một tư tưởng chủ nghĩa nào của bất kỳ ai để nói lên nguyện vọng của chúng ta, khẳng định mong muốn của chúng ta và đòi hỏi yêu cầu của chúng ta đối với bất kỳ thiết chế quyền lực nào muốn nhân danh nhân dân chúng ta.

CHÍNH NGHĨA VÀ THỊNH TRỊ

Hãy đừng ghét, sợ hoặc không thích chính trị mà xa lánh nó vì chính trị đúng đắn là những hành động chính nghĩa để mang lại một nền thái bình thịnh trị. Ở đâu người dân thờ ơ với chính trị thì ở đó đất nước sẽ suy thoái và những “trò chính trị” sẽ hoành hành và lên ngôi. Không chỉ có quan chức mới được làm chính trị mà bất kỳ thường dân nào cũng có thể, bằng cách biểu thị thái độ và lên tiếng nói cho nguyện vọng và yêu cầu chính đáng của mình đối với đất nước. Chính nghĩa là như vậy.

Hỡi con Hồng cháu Lạc,

Hãy tự tin và nhiệt thành tham gia các chương trình mà phong trào Con đường Việt Nam sẽ kêu gọi tới đây. Hãy tham gia làm người sáng lập, quản trị, điều hành, thành viên của phong trào sẽ được mở ra cho bất kỳ ai mà không có sự phân biệt. Hãy làm cố vấn, ủng hộ viên và tình nguyện viên cho phong trào. Hãy ra yêu cầu và đóng góp ý kiến cho phong trào để làm sao hoàn thành được mục tiêu tối thượng của nó là: “Quyền con người phải được tôn trọng và bảo vệ trên hết và bình đẳng tại đất nước Việt Nam”.

Và để khởi đầu, hãy giúp trả lời câu hỏi: “Làm sao để người dân tự tin sử dụng tất cả quyền con người của mình mà không phải đợi ai cho phép trong hoàn cảnh của đất nước hiện nay?”

Ý kiến xin gửi về email: tpvn.email@gmail.com. Xin cảm ơn đồng bào và trân trọng kính chào.

Những người khởi xướng phong trào Con đường Việt Nam

Trần Huỳnh Duy Thức

Lê Thăng Long Lê Công Định

Nguồn: http://movementcdvn.wordpress.com

Xem Mục tiêu, Tôn chỉ, Cương lĩnh của Phong trào tại đây.


Xem thêm quá trình hình thành, quy chế quản trị điều hành và nhiều tài liệu khác của Phong trào tại đây.