Monday, February 27, 2012

LINH MỤC LU-I NGUYỄN QUANG HOA Ở KONTUM BỊ ĐÁNH ĐẬP TÀN NHẪN - Nguồn: Tiểu Kha - VRNs (27.02.2012) – Kontum

Chuyện một linh mục của giáo hội Cao Nguyên Trung phần Việt Nam bị đánh đập tàn nhẫn tại rừng cao su, trên đường đi dâng lễ về đã làm dư luận trong và ngoài nước “nóng” mấy hôm nay. Không một ai lên tiếng chịu trách nhiệm vụ đánh đập linh mục. Kể từ lúc bị nạn đến nay là 4 ngày rồi, những vết thương bầm tím đầy đau đớn trên người của linh mục Lui Nguyễn Quang Hoa đã và đang để lại nhiều suy nghĩ và cảm giác xót xa cho mọi người ở khắp nơi.


Những vết thương trên thân thể cha Hoa.


Sự việc diễn ra rất nhanh, đại khái thế này: “Sau khi Cha Hoa đi dâng lễ an táng ở làng Kon Hnong, xã Đăk Hring, huyện Đăk Hà, tỉnh Kon Tum về đến rừng cao su, cách quốc lộ 14 khoảng 3 km, ngài đang vừa đi vừa thì thầm bài thánh ca trong lễ an táng sáng nay thì nghe tiếng xe chạy gần, rồi bỗng một tiếng bộp ở sau lưng, đau đến quắn người. Ngài choáng váng, chưa kịp phản ứng gì thì liên tiếp bị 2 thanh sắt 3 vuông (sắt vuông 3 cm) lần lượt đánh vào người một cách tới tấp. Ngài đau đến nỗi không thể rú ga nhanh hơn được, tưởng chừng như bị té, thì bị ba tên thanh niên đuổi lên chặn đầu lại, đánh tiếp. Ngài té xuống xe và đưa hai tay lên che đầu, sợ bị bể đầu thì chết.

Chúng có 3 người, một người chạy xe, còn hai người cầm 2 thanh 3 sắt ba vuông đánh liên tiếp vào đầu, tay, vai, lưng, bụng khiến ngài quỵ xuống bên chiếc xe gắn máy. Chúng nó đánh một cái trúng ngay chiếc đồng hồ đeo tay, chiếc đồng hồ bể nát văng ra, kéo cổ tay ngài bị rách một đường. Liên tiếp những cú đòn kinh ác, ngài thấy máu từ trên tay chảy xuống và trong người chảy ra ướt cả ảo. Ngài bỏ chạy vào rừng, chúng đuổi theo đánh tiếp. Ngài chạy xuống một triền giốc, cảm thấy không ổn, ngài lại chạy lên giốc cao, bọn chúng đuổi theo tiếp. Nhưng thật may mắn cho ngài, sau khi bị đánh bầm dập như thế, ngài vẫn còn tỉnh và nghĩ đến việc thủ thân. Ngài quay lại, chúng nó từ dưới chạy lên, thấy ngài chuẩn bị phản công, bắt đầu chúng “thấy sợ”, tức thì rút lui. “Đánh thế là đủ rồi”. Khi quay lại hiện trường, cha Hoa thấy xe gắn máy bị đánh bể nát, còn chếc đồng hồ thì chúng nó ném vào hồ nước gần đó.
Nguyên nhân dẫn đến sự việc trên chưa ai biết và cũng chưa có ai đứng ra nhận trách nhiệm. Hậu quả là một linh mục bị đánh bầm dập toàn thân, bác sỹ khám cho ngài khẳng định: ngài bị dập phổi.

Tòa giám Mục Kontum cho biết: “Từ trước đến nay vùng xung quanh Giáo xứ Kon Hring này chỉ được làm lễ Chúa Nhật tại trung tâm, hoặc những điểm được phép, các làng lân cận khác thì kể cả lễ an táng chính quyền xã cũng không cho phép làm (trái với luật Tôn Giáo Nhà Nước đã ban hành về lễ tang, giỗ, có quyền làm tại tư gia). Nhiều lần trao đổi với Chính Quyền Xã, họ vẫn không đồng ý. Nhưng các Cha vẫn làm theo Luật, làng Kon Hnong này Cha Hoa đã dâng lễ an táng 5 lần, lần này bị như thế này? Không biết do ai chỉ đạo?” (nguồn: giaophankontum.com).
Riêng những người dân trong khu vực đã cho biết: “nhóm côn đồ” này vừa mới từ trại tù về, các thanh niên khoảng độ tuổi hơn 20, đang được “giáo dưỡng” bởi chính quyền địa phương xã. Người dân còn cho biết trước khi hành động, bọn chúng đã đến 1 cơ sở làm cửa sắt gần đó để mua cắt 2 thanh sắt. Không biết lý do gì mà bọn chúng đón đường đánh đập Cha Hoa?!! Từ Nhà xứ Kon Hring đến làng Kon Hnong là 10km, từ làng Kon Hnong ra đường Quốc Lộ là 3km. Như thế, dân chúng thắc mắc tại sao chính quyền địa phương quản lý yếu kém đến không đảm bảo an ninh cho người dân giữa ban ngày ban mặt. (nguồn: giaophankontum.com).

Trước đó khoảng 5 ngày, một linh mục bạn gặp và hỏi ngài; “sao rồi, chính quyền ở trên Kon H’ring nó có làm khó dễ cậu như ở dưới mình không vậy?”

Ngài trả lời: “có gì đâu, chính quyền cấm dâng lễ ở chỗ này thì mình đi chỗ khác chứ lo gì!!!”. Và quả thực, ngài rất bình tĩnh, cho đến hôm nay khi chúng tôi tới thăm, ngài vẫn thế, nhưng mọi người thì cảm thấy lo. Người ta lo cho ngài một phần, lo cho tính mạng các linh mục ở Tây nguyên lại là phần lớn hơn nữa.

Quyền tối thiểu của một công dân là được sống và được an toàn trên chính quê hương đất nước của họ. Một công dân bình thường bị đánh đập, hay bị xúc phạm vì bất kể một nguyên nhân nào đó thì cũng được pháp luật bảo vệ, nhưng đây lạ là một linh mục thì việc bảo vệ kia chắc chắn phải được quan tâm đặc biệt. Nhà nước nào không tôn trọng bậc tu hành, nhà nước đó sẽ không tồn tại được!
Giờ này, cả giáo phận Kontum đang ngày đêm cầu nguyện cho cha Hoa sớm bình phục. Nhưng họ cũng cầu nguyện cho chính họ dám can đảm chịu đựng những nỗi đau thương oan khuất để đoàn kết, yêu thương nhau và xây dựng Hội Thánh. Họ cũng không cầu nguyện cho 3 người thanh niên và những người đứng sau vụ việc kia sớm bị đưa ra ánh sáng xét xử, nhưng họ cầu nguyện cho chính họ dám tha thứ cho kẻ thù của mình. Giáo phận Kontum đang chọn lựa con đường làm người đúng nghĩa và làm con Chúa thực sự.

Monday, February 20, 2012

CÔNG AN HÀ NAM TRẢ THÙ HÈN HẠ ĐỐI VỚI NGƯỜI YÊU NƯỚC CHỐNG TRUNG CỘNG - Nguyễn Bình An (Danlambao)

 Qua trao đổi với chị Trần Thị Nga. Sau các lần tham gia biểu tình phản đối Trung Quốc gây hấn bắn giết ngư dân Việt Nam trên Biển Đông, tham gia các buổi cầu nguyện cho công lý và hòa bình và gặp gỡ giao lưu với những người yêu nước tham gia các cuộc bình tình phản đối Trung Quốc gây hấn trên Biển Đông, chị Nga đã bị công an theo dõi sát sao, đe dọa, xuyên tạc, vu khống chị với hàng xóm gia đình. Hành động mới đây nhất của An ninh đảng ta là ném mắm tôm thối vào nhà chị trong khi chị đi vắng...



 
An ninh thường xuyên gửi thư đe dọa chị và rải các tờ rơi nói xấu và đe dọa giết chị: ngày 18/1/2012 họ gửi thư và rải tờ rơi về quê chị. Ngày 4/2 khi chị Nga lên nhà riêng tại Phủ Lý, Hà Nam vẫn bị AN rải tờ rơi tại khu vực nhà chị và dán trước của nhà.

Mùng 6 tết khi chị đưa con trai đi chúc tết bạn bè hàng xóm thì bị An ninh áp sát xe máy vào lề đường dọa giết vì dám chụp ảnh công an tên người an ninh đe dọa chị Nga tên: Cao Thắng, số hiệu 345-688.
Từ đó đến nay chị luôn bị công an theo dõi và tìm mọi cách cản trở chị đi gặp gỡ bạn bè. Hàng xóm chị kể rằng có những lúc lực lượng An ninh theo dõi kiềm tỏa chị lên tới hơn 50 người. 
 
Đặc biệt vào ngày 19/2/2012, sau khi đi thăm chị Bùi Hằng vào ngày 18/2/2012 cùng các anh chị em yêu nước khác như chị Phương Bích, em Nhân Bùi, Nguyễn Lân Thắng, Lê Dũng, Chính Phạm, Nguyễn Hữu Vinh, … và ngày 19/2/2012 chị có tham gia cổ vũ đội bóng yêu nước NO-U, khi về đến nhà của chị tại Hà Nam thì nhà đã bị An Ninh ném mắm tôm thối.
 
 
 
 
Không hiểu công an Hà Nam và Bộ công an muốn làm gì với một người phụ nữ nhỏ bé nhưng tấm lòng yêu nước, yêu chuộng hòa bình công lý không hề bé nhỏ. 

Lời tâm sự của chị Nga trên Facebook: 

“Hôm qua đi thăm chị Bùi Hằng, chiều nay làm cổ động viên đội bóng N-U khi về tới cửa nhà thấy mùi mắm tôm thơm điếc mũi. Đang loay hoay tìm chìa khoá thì hàng xóm ra bảo Nga về xem dọn mùi mắm tôm trong nhà đi, từ sáng đến giờ nhà mình phải đóng cửa vì không chịu được mùi đó bốc ra...” 
 
 

Sunday, February 19, 2012

MỘT NGHI PHẠM CHẾT TRONG THỜI GIAN BỊ TẠM GIỮ - Nguồn: Đăng Lê (NLĐO)

Do liên quan đến vụ trộm xe máy nên anh Hoàng Gia Đạt Phước (SN 1977, ngụ phường Long Thạnh Mỹ, quận 9-TPHCM) bị công an quận 9 tạm giữ để điều tra. Tuy nhiên khoảng 9 giờ ngày 19-2, gia đình anh Phước nhận được tin từ công an phường yêu cầu đến công an quận 9 để làm việc. Tại đây gia đình anh Phước đau đớn nhận được tin anh đã tử vong.


Cơ quan chức năng đang tiến hành khám nghiệm tử thi làm rõ nguyên nhân tử vong của anh Phước tại nhà xác bệnh viện đa khoa khu vực Thủ Đức.



Anh Hoàng Gia Đại Phú (anh ruột anh Phước) kể lại: Cơ quan công an cho biết khuya ngày 18-2 em trai anh sốt và lên cơn co giật nên được đưa vào bệnh viện cấp cứu, nhưng đến sáng thì tử vong.

Đến 13 giờ cùng ngày sau khi làm xong thủ tục pháp y tại bệnh viện đa khoa khu vực Thủ Đức với kết luận nguyên nhân anh Phước tử vong là do phù thủng cấp tính, cơ quan công an đã bàn thi thể giao nạn nhân cho gia đình lo hậu sự.

Trước đó cuối tháng 12-2011, Phước đã mua chiếc xe máy không rõ nguồn gốc của 1 đối tượng tại tiệm sửa xe của mình trên đường số 1, phường Long Thạnh Mỹ và bán lại để kiếm lời. Do chiếc xe này liên quan đến vụ mất cắp nên Phước đã bị công an tạm giữ để điều tra làm rõ hành vi tiêu thụ tài sản do người khác phạm tội mà có.

Theo gia đình nạn nhân suốt gần 2 tháng bị tạm giữ gia đình chưa gặp được Phước cho đến ngày anh tử vong.

Được biết anh Phước đã có vợ và 1 con nhỏ. Gia đình anh khẳng định từ trước đến nay anh vẫn mạnh khỏe không có bệnh tình gì đáng kể. Theo những người hàng xóm Phước rất hiền và chưa từng vi phạm pháp luật.

Chiều 19-2, chúng tôi đã liên hệ với lãnh đạo công an quận 9 để tìm hiểu thông tin vụ việc, tuy nhiên lãnh đạo công an quận đã từ chối trả lời.

Tin và ảnh: Đăng Lê

Saturday, February 18, 2012

CỘNG AN HAY CÔN ĐỒ

Hành động côn đồ của tên công an đại diện cho chế độ "ưu việt" như thế này là kết quả 100 trồng người của lão Hồ tặc đó.
 
 
 

THƯ CỦA CHỊ BÙI THỊ MINH HẰNG VIẾT TỪ TRẠI GIAM THANH HÀ - Nguồn : Facebook Nguyễn Lân Thắng XUONG DUONG

Tết Nhâm Thìn 2012 - TTGD Thanh Hà
Thư gửi các con yêu thương!
Cái tết đầu tiên mẹ phải xa các con, xa mái ấm của chúng ta, nơi 20 năm qua mỗi mùa xuân về mẹ con mình sum họp đón tết, rồi mẹ lì xì căn dặn các con trong thời khắc đầu năm...

Chị Bùi Thị Minh Hằng


Với bé Nhân thì đây là lần đầu tiên con phải đón một giao thừa vắng mẹ. Mẹ thương con nhiều lắm. Song, mặc dù mẹ ở đâu, trong hoàn cảnh nào mẹ luôn hướng về với các con, với những gì thân thương của mẹ mà bao năm qua Mẹ phải vật lộn hy sinh mới có được và hơn tất cả dù mẹ phải xa các con, phải chịu cảnh giam cầm bất công thì mẹ thấy chúng ta cũng nên tự hào, kiêu hãnh trong cuộc đời làm người, khi ta sống biết tự trọng và xứng đáng ngẩng cao đầu các con ạ.
Tết này vắng mẹ, không biết bé Nhân đã lo và đón tết ra sao? Mẹ tin là con sẽ chu đáo bàn thờ gia tiên cho mẹ. Con đã làm những gì? Đi những đâu và ai đến với con? Có anh Thủy con cũng không quá cô quạnh giây phút giao thừa.

Còn mẹ ở đây trong bốn bức tường trại. Mẹ: Một người mang thân phận của "người tù" không hề có bản án, không hề phạm tội theo một điều khoản quy định pháp luật nào. 


Mẹ đau xót nhớ đến các con, nhớ bạn bè bằng hữu với nỗi nhớ cháy lòng. Song, giờ phút này mẹ phải kiêu hãnh, phải vui lên, phải có niềm tin vào những điều tốt đẹp mà chính bản thân mẹ và bao nhiêu người khác phải hy sinh mới có thể đem lại, đó là sự công bằng, đấy là chính nghĩa.


Sự thật đang bị bao kẻ xấu xa, bao thế lực đen tối phi pháp cố tình chà đạp, cố tình đổi trắng thay đen, bưng bít sự thật, bịa đặt vu khống, hành xử bất chấp chính nghĩa nhằm tiêu diệt tinh thần dám đấu tranh phanh phui tố cáo sai phạm những kẻ xấu đó luôn đi ngược lại lợi ích của số đông nhân dân và những người chân chính biết tự trọng. Vì lẽ đó mà mẹ và bao người khác dù công khai hay âm thầm đều muốn vạch trần những xấu xa vi phạm hôm nay, ngăn chặn tội ác mai sau, mong ước một xã hội công bằng văn minh tốt đẹp cho con cháu mình, khao khát một xã hội có tôn ty luật pháp, người tốt được bảo vệ và cái xấu, cái ác phải bị trừng trị, tiêu diệt. Chính vì những điều này mà mẹ thấy kiêu hãnh, tự hào.


Mẹ của các con cả quãng đời làm người chưa bao giờ làm gì đê tiện xấu xa, chưa bao giờ thỏa hiệp với cái ác cái xấu và giờ đây dù bị giam cầm oan khuất, nhưng không làm các con phải xấu hổ vì mẹ, không đi tù vì trộm cắp, cướp bóc, mẹ không đi tù vì bất cứ tội trạng hay hành vi phạm pháp luật đê tiện bỉ ổi như nhiều kẻ đúng ra phải đi tù và phải xấu hổ. 


Như vậy, các con hãy yên lòng và ngẩng cao đầu vì mẹ đã một thân một mình nuôi dạy ba chị em con, gây dựng chăm lo một gia đình không có người cha làm trụ cột mà không để các con phải thiếu đói, thất học, dù mẹ của các con không là quan chức hay ông nọ bà kia. 
Song các con đã nhìn thấy mẹ đã làm những gì để có được sự trân trọng của xã hội của những người hàng xóm láng giềng nơi đất khách quê người trong hơn 20 năm qua. Tất cả những gì mẹ làm đều để lại sự tôn kính yêu quý của nhiều người, đó là nhân dân.

Mẹ thấy mãn nguyện về điều này và đấy cũng là tài sản vô giá mà Mẹ muốn để dành cho các con như một chút phúc đức ở đời, theo qui luật nhân quả đấy cũng là tình yêu nguyện ước các con của mẹ thật sự phải làm người, phải có được tình yêu thương con người, đồng loại.
Mẹ sinh được ba chị em các con, đứa nào cũng là máu thịt của mẹ, cho dù nhiều khi mẹ rất đau buồn khi có đứa không nghe lời mẹ, hay có đứa không biết phân biệt đúng sai. Song giờ đây, các con đều đã lớn, đã đủ tuổi chịu trách nhiệm trước cuộc đời nên mẹ sẽ tôn trọng những lựa chọn, suy nghĩ của các con.


Càng tiếp xúc với nhiều hoàn cảnh, nhiều số phận cuộc đời mẹ càng thấy mẹ đã làm đúng, làm đủ bổn phận của một người mẹ. Con đường và tương lai tiếp theo các con tự định đoạt và chịu trách nhiệm với chính mình. Mẹ chỉ hướng phần nào khi các con còn nhỏ dại trong vòng tay mẹ. Chúng ta cảnh mẹ góa con côi bao năm nay nên Mẹ khao khát các con của Mẹ sớm trưởng thành và phải biết đứng lên.
Riêng với bé Nhân, con trai út bé bỏng và đáng thương của Mẹ, Mẹ sinh ra con trong đau khổ mất mát. Cả cuộc đời mẹ luôn muốn bù đắp cho con, Mẹ muốn con suy nghĩ thật kỹ những gì xảy ra với chúng ta kể từ khi con ra đời. Con hãy suy nghĩ những gì mẹ từng dạy con, từng khao khát mong muốn con hãy nhìn nhận, phân tích mọi việc Mẹ làm cho gia đình, cho các con, cho những người thân, cho cộng đồng xã hội mà con đã nhìn thấy và Mẹ luôn tin tưởng vào con. 
Mẹ có một niềm tin kiêu hãnh khi Mẹ sinh con ra vào cái ngày 26/4 đau thương của cuộc đời mẹ và đặt cho con cái tên TRUNG NHÂN. Con trai Mẹ sẽ là một con người trung hiếu, một chàng trai chung chính con nhé. Mẹ tin và tự hào về con trai út của mẹ, con đừng làm Mẹ thất vọng.
Cho mẹ gửi muôn lời yêu thương và nỗi nhớ tới những người thân yêu mà Mẹ quý trọng, tôn kính. Mẹ luôn cầu chúc những điều tốt đẹp tin yêu tới tất cả. Mẹ đã và sẽ sống xứng đáng với tình cảm của mọi người và không bao giờ để những đứa con Mẹ sinh ra nuôi dưỡng đến trưởng thành qua bao khốn khó phải hổ thẹn. 
Danh dự của cuộc đời này Mẹ để cho các con dù Mẹ là "người tù" không bản án. Các con và bạn bè sẽ không xấu hổ khi Mẹ không ở tù vì: lừa đảo - trộm cướp - giết người - tham ô - hủ hóa. Mẹ nhớ và yêu thương các con thật nhiều.
Mẹ Hằng
Kẻ thù muốn đốt ta thành tro bụi.
Ta nguyện làm sen thơm ngát đầm.

Thursday, February 16, 2012

DÂN KÊU OAN NHƯNG CHÍNH QUYỀN BÌNH PHƯỚC KHÔNG GIẢI QUYẾT - Nguồn: Quỳnh Chi, phóng viên RFA

Bà con thuộc tiểu khu 174, 175, 176, 177 tại Ban quản lý rừng phòng hộ Bù Đăng, tỉnh Bình Phước đang tiếp tục kêu oan vì việc cưỡng chế không thỏa đáng và các khiếu nại không được giải quyết.

Bà con bức xúc

 

Photo courtesy of vietbao.vn
Những lô đất mặt tiền đẹp nhất được chia cho các quan chức huyện Đồng Phú tỉnh Bình Phước.

Bốn tiểu khu bị cưỡng chế này nằm trên địa bàn 5 xã: Đak Nhau, Bom Bo, Bình Minh, Thọ Sơn, và Phú Sơn, huyện Bù Đăng, tỉnh Bình Phước. Ngày 20 tháng 12 vừa qua, UBND Huyện bắt đầu thực hiện cưỡng chế đối với hàng trăm hộ dân sinh sống và làm việc tại đây. Hiện tại, việc cưỡng chế chưa chấm dứt vì đất quá rộng. Theo như thông báo của truyền thanh địa phương này, bắt đầu ngày 15 tháng 2, Huyện sẽ tiếp tục thực hiện cưỡng chế.

Cách đây ba ngày, đài RFA nhận được lá thư kêu oan của bà con nơi đây, cho biết việc cưỡng chế không theo đúng qui định của pháp luật và họ đang vất vả đi khiếu nại nhiều lần ở nhiều cơ quan nhưng không được giải quyết.

Kèm theo lá thư tường trình này là bản sao bốn văn bản của trụ sở tiếp dân Trung ương Đảng và Nhà nước cũng như trụ sở tiếp dân của Bộ Tài nguyên – Môi trường gởi cho Chủ tịch UBND huyện Bù Đăng và Chủ tịch UBND tỉnh Bình Phước yêu cầu giải quyết “thoả đáng” và “dứt điểm” khiếu nại của bà con thuộc vùng bị cưỡng chế đất.
Ba văn bản của trụ sở tiếp dân của Trung ương Đảng và Nhà nước được ban hành lần lượt vào tháng 7, tháng 11 và tháng 12 năm 2011. Còn văn bản của Bộ Tài nguyên – Môi trường ban hành vào đầu năm nay. Một người dân ở đây cho biết, bà con đã nhiều lần ra Hà Nội để trình bày nguyện vọng vì không được giải quyết ở cấp địa phương: “Công văn đầu tiên được gởi về Huyện nhưng Huyện không trả lời. Sau đó công văn được gởi xuống Tỉnh. Tỉnh cũng “ầu ơ ví dầu” và không đáp ứng được yêu cầu của dân. Họ hẹn dân, khi dân xuống lại không gặp ông Chủ tịch. Họ cứ nói này nói nọ nên dân tiếp tục phải đi ra phòng tiếp dân Trung ương Đảng tiếp”.

Đã có bốn văn bản từ phòng tiếp dân của các cơ quan chức năng yêu cầu giải quyết cho bà con nhưng cho đến nay, người dân nơi đây chưa được tiếp xúc với Chủ tịch Huyện và Chủ tịch Tỉnh, mặc dù văn bản của phòng tiếp dân Trung ương nêu rõ yêu cầu chủ tịch Huyện và Tỉnh giải quyết. Theo dân nơi đây, mỗi khi bà con đến để gặp thì các vị này đều được thông báo vắng mặt: “Bà con cũng đi nhiều lần lắm mà không bao giờ được tiếp. Mỗi lần bà con đến là các ông cứ nói ông này ông kia đi vắng. Thậm chí ban ngày họ không tiếp, đến tối họ nói chỉ tiếp một người đại diện. Chúng tôi không đồng ý với lý do ai cũng có quyền lợi ngang nhau. Sau đó họ lại hẹn đến 10 giờ sáng hôm sau. Hôm sau bà con đến mới nói được vài câu thì các ông nói là hết giờ và không tiếp nữa.”
Theo công văn của trụ sở tiếp dân của Bộ Tài nguyên – Môi trường do chánh thanh tra Lê Quốc Trung ký vào đầu năm nay mà RFA có được bản sao, cơ quan này cho biết trụ sở tiếp dân Đảng và Nhà nước đã có nhiều công văn yêu cầu UBND tỉnh Bình Phước giải quyết và trả lời về khiếu nại của dân. Cũng theo công văn này, Chủ tịch UBND Tỉnh vào đầu tháng 11 năm 2011 có gặp dân một lần nhưng không giải quyết thỏa đáng nên người dân tiếp tục khiếu nại.
Chính vì thế, theo công văn này, “Thanh tra bộ Tài nguyên – Môi trường đề nghị Ủy ban sớm chỉ đạo giải quyết dứt điểm vụ việc, trả lời công dân theo quy định của pháp luật và thông báo kết quả giải quyết đến Bộ Tài nguyên – Môi trường”.

Đùn đẩy trách nhiệm




Người dân Bình Phước bị lấy đất sống tạm bợ ven đường.
 Photo courtesy of nld.com

 
Đã hơn một tháng kể từ ngày Bộ Tài nguyên – Môi trường có thông báo gởi đến Chủ tịch UBND tỉnh Bình Phước và mỗi thứ Ba hằng tuần, bà con đều đến văn phòng tiếp dân Tỉnh nhưng chưa bao giờ gặp được ông Trương Tấn Thiệu, Chủ tịch Tỉnh, cũng với lý do vắng mặt: “Các công văn này được đưa xuống Tỉnh nhưng các vị cũng không trả lời. Bà con xuống Tỉnh tập trung ở phòng tiếp dân rồi lại sang phòng của ông Chủ tịch thì các ông cũng không mở cửa. Bà con nằm la lết ở đó chờ và ngủ bờ ngủ bụi ở đó. Thế là công an không cho nằm ở đó. Lần cuối cùng là vào ngày 7 tháng 2, chúng tôi đến UBND Tỉnh nhưng cũng không được trả lời. Những người ở đó thì lại nói là họ không đủ thẩm quyền nhưng ông Chủ tịch Tỉnh thì không lúc nào gặp mặt được”.

Cũng theo bà con nơi đây, lúc trước, Tỉnh đã từ chối không giải quyết khiếu nại của bà con với lý do Huyện phải giải quyết trước khi đến Tỉnh. Tuy nhiên, đông đảo người dân đấu tranh vì cho rằng văn bản của trụ sở tiếp dân Trung ương đã nêu rõ đích danh Chủ tịch Tỉnh phải giải quyết khiếu nại. Sau đó thì Tỉnh dùng cách “vắng mặt” như đã trình bày.

Để rộng đường dư luận, chúng tôi liên lạc với ông Trương Tấn Thiệu và trình bày bức xúc của bà con. Tuy nhiên, ông này cho biết ông đang bận họp và cho rằng trách nhiệm thuộc về Huyện: “Bây giờ tôi bận họp nhưng mà nếu có đơn từ thì phải gởi cho UBND. Nếu ở huyện Bù Đăng thì về huyện Bù Đăng giải quyết. Bây giờ tôi bận họp”.

Đài RFA cũng liên lạc với Bộ Tài nguyên – Môi trường theo số ghi trên website. Sau bốn lần được chuyển máy, chúng tôi nói chuyện với đại diện trụ sở tiếp dân của Bộ. Vị này không xưng tên nhưng cho biết phòng tiếp dân chỉ có nhiệm vụ gởi văn bản đề nghị Tỉnh giải quyết khiếu nại của dân, ngoài việc đó ra thì Bộ này không giải quyết: “Xin phép trả lời chị là việc này thì người ta không chỉ ra đây mà ra tất cả các cơ quan Trung ương. Chúng tôi cũng đã xem xét trong thẩm quyền và cũng đã trả lời công dân. Đồng thời lần trước, trước Tết, chúng tôi đã có văn bản đến tỉnh yêu cầu giải quyết theo pháp luật vì thuộc thẩm quyền của Tỉnh. Trụ sở tiếp dân của Trung ương Đảng cũng có động thái đó. Chẳng qua chúng tôi cũng chỉ viết đơn như thế thôi chứ các chuyện khác chúng tôi không giải quyết. Thứ hai là nếu quá thời hạn mà không giải quyết thì có luật tố cáo”.

Mặc dù người đại diện phòng tiếp dân cho biết người dân có thể tố cáo nếu quá thời hạn yêu cầu giải quyết. Tuy nhiên, văn bản của trụ sở tiếp dân chỉ đề nghị Tỉnh “sớm giải quyết” khiếu nại của dân nhưng không đưa ra qui định thời gian.

Trong lá thư trình bày gởi cho đài RFA cách đây ba ngày, bà con nơi đây nêu lên bốn điểm chưa được chính quyền giải quyết thỏa đáng. Đó là “không có giấy quyết định cưỡng chế; không hỗ trợ bồi thường; không cấp tái định cư, và không cấp tái định canh”.

Qua tìm hiểu của đài RFA, hầu hết bà con nơi đây là dân tứ xứ đến đây lập nghiệp sau năm 1993. Họ mua lại đất được khai khẩn từ người dân tộc. Một số ít hộ dân nơi đây được cấp giấy sử dụng đất. Hầu hết những người còn lại chỉ có hộ khẩu. Chủ yếu dân nơi đây sống bằng nghề trồng trọt và chăn nuôi. Trao đổi với đài RFA, dân nơi đây cho biết nhiều nơi trong bốn tiểu khu này đã bị ủi phá, cưỡng chế đến lần thứ ba nhưng tất cả đều không được thông báo và kê khai tài sản trước khi thực hiện cưỡng chế.

 

KHI NGƯỜI DÂN KHÔNG "TÂM PHỤC, KHẨU PHỤC" - Nguồn: Gia Minh, biên tập viên RFA

Tình trạng cơ quan chức năng hành xử không theo đúng pháp luật đối với người dân tiếp tục xảy ra tại Việt Nam.

Người dân tập trung phản đối hành vi đánh dân của công an.
 Photo courtesy of vietbao.


Nói một đằng làm một nẻo

Vào ngày 15 tháng 2 vừa qua, có ba vụ việc diễn ra cho thấy người dân trong cuộc không ‘tâm phục, khẩu phục’ với cách hành xử của cơ quan chức năng cũng như những người thực thi pháp luật.
Trường hợp thứ nhất liên quan đến cái chết của anh Nguyễn Công Nhựt tại trụ sở công an huyện Bến Cát, tỉnh Bình Dương hồi tháng tư năm ngoái. Vào ngày 15 tháng 2, ông Nguyễn Tấn Đức, Chánh văn phòng Viện Kiểm sát Nhân dân tỉnh này cho tờ Người Lao Động biết là Cơ quan Điều tra của Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao đã kết luận về vụ việc, khẳng định anh Nguyễn Công Nhựt tự tử tại trụ sở công an.

Người vợ góa của nạn nhân, chị Nguyễn thị Thanh Tuyền, đã viết thư ngay đến cho Báo Người Lao Động nói rõ gia đình chưa hề nhận được trả lời nào từ phía Viện KSND tối cao, và thông tin từ ông chánh văn phòng Viện KSND tỉnh Bình Dương khiến chị sốc. Vào ngày 16 tháng 2, chị Nguyễn thị Thanh Tuyền cho biết phản ứng trước tin đó và những việc mà gia đình sẽ tiếp tục theo đuổi để tìm công lý cho người quá cố: "Khi nghe tin từ báo Người Lao Động về vụ án anh Nhựt đã có kết quả, tôi thực sự sốc và thất vọng. Gần cả năm nay tôi mong đợi một kết quả tốt đẹp từ Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao, chứ không như báo nêu. Lý do trong chuyến đi Hà Nội vừa qua, tôi đã gặp ông Viện trưởng Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao. Ông này hứa với gia đình và luật sư sẽ trả lời sớm nhất. Ông này nhận định có nhiều vết bầm trên cơ thể của anh Nhựt cần phải làm rõ.

Tôi rất kỳ vọng Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao sẽ làm rõ bản chất sự việc. Nhưng nay không ngờ lại nhận được tin từ báo Người Lao Động nói rằng có kết luận anh Nhựt tự tử. Tôi rất mong Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao trả lời chính thức. Nếu thực sự mà kết quả như vậy tôi sẽ kiến nghị lên thủ tướng, chủ tịch nước và tổng bí thư Đảng làm rõ vụ án của anh Nhựt".

Hành xử như côn đồ


Cũng vào ngày 15 tháng 2 vừa qua, một nhóm  người mặc thường phục đã đánh anh Lê Quang Trung, một học viên Pháp luân công đang tọa thiền tại Công viên Lê Văn Tám. Tin cho biết sau khi đánh anh Trung, nhóm người này kéo anh lên xe của công an Phường Đa Kao, Q1, và đưa về trụ sở phường. Tại đó anh Lê Quang Trung tiếp tục bị đánh và có người dùng thuốc  lá đang cháy ấn vào dái tai và vào phần môi ngay dưới mũi.

Một đồng tu của anh Lê Quang Trung cho biết về vụ việc như sau: "Hôm qua khoảng 17 giờ anh Trung đến công viên tập những bài công của Pháp luân công thì có nhiều công an, có người mặc sắc phục có người không, rồi bảo vệ, dân phòng đến đuổi và cưỡng bức anh lên xe về đồn công an. Theo lời anh Trung thuật lại tại đồn công an họ hành hung anh dữ lắm. Họ thay nhau đánh anh liên tục hai tiếng đồng hồ, vết thương đầy mình. Sau hai tiếng đồng hồ đó họ bắt anh lên xe đem đến Trung tâm Bảo trợ Xã hội. Đến tại đó họ còn hành hung tiếp và trói lại.Trung tâm đó là Trung tâm Bảo trợ Tân Hiệp, 463 Nơ Trang Long,  phường 13 quận Bình Thạnh. Đây cũng là nơi giữ anh Vũ Văn Tĩnh hôm ngày 2 tháng 2. Họ giam anh Tĩnh 7 ngày 7 đêm, và anh này đã tuyệt thực để phản đối; sau đó họ đưa anh này lên Trung Tâm Bảo trợ Xã hội tỉnh Bình Phước và hiện anh đang phải khổ sai ở đó".

Người này cũng nói về tình trạng ‘tiến thoái lưỡng nan của họ’: "Chúng tôi đã làm đơn nhiều lần rồi, từ gặp công an phường cho đến cao cấp hơn, có người gặp anh ninh quốc gia, họ nói không cấm mà phường làm thế thôi; nói với phường thì họ nói là có lệnh trên. Chúng tôi yêu cầu trả lời bằng văn bản thì họ không trả lời và từ chối. Chúng tôi nói không có văn bản luật pháp thì chúng tôi biết đâu mà theo". 
Ngày 15 tháng 2 cũng là ngày mà ông Đỗ Nam Hải, một khuôn mặt đấu tranh lâu nay tại Việt Nam, thuộc Ban Điều hành Khối 8406- một nhóm đòi hỏi nhân quyền, dân chủ và tự do tôn giáo tại Việt Nam, phải đối phó với một một người lâu nay vẫn theo dõi sát ông: "Hôm qua tôi đi ăn sáng có một người công an đi sát tôi. Thường họ đi ba người nhưng hôm qua có một người theo sát tôi. Tôi nói với người này không nên đi sát như thế; nhưng người đó vẫn đi. Khi về nhà tôi lấy máy ảnh ra chụp hình anh ta khi đứng chéo ở góc bên kia đường. Anh ta sang nói tôi không được chụp phải đưa máy ảnh, nhưng tôi không đưa. Tôi nói anh ta theo tôi bao lâu nay nên tôi phải chụp hình để tố cáo việc vi phạm quyền của tôi, khi đó anh ta đấm thẳng vào mặt tôi, ngay trước cổng nhà tôi ở số 441 Nguyễn Kiệm, phường 9 Phú Nhuận. Tôi bị choáng váng vì bị bất ngờ nhưng sau đó tôi lấy lại được thăng bằng và phản ứng tự vệ lại".

Trước những trình bày của ba người trong cuộc như vừa nói, chúng tôi có liên lạc đến Viện KSND tỉnh Bình Dương, Công an phường Đa Kao, Quận 1, thành phố Hồ chí Minh, và trung tá Nguyễn Văn Tâm, thuộc phòng an ninh thành phố này. Hai cơ quan trước đều không trả lời máy; riêng ông Nguyễn Văn Tâm thì có ý kiến: "Ông Hải đó là người nói tầm phào thôi".

Những sự việc diễn ra trong ngày 15 tháng 2 như vừa nêu cho thấy hành xử không minh bạch, tuân thủ đúng trình tự pháp luật của những cơ quan chức năng và nhân viên công lực đang tiếp tục làm người dân mất niềm tin vào chính quyền Việt Nam hiện nay.

Wednesday, February 15, 2012

KỸ SƯ ĐỖ NAM HẢI BỊ CÔNG AN ĐÁNH NGAY TẠI NHÀ

VRNs (16.02.2012) - Sài Gòn – Lúc 10 giờ sáng hôm qua, ngày 15.02.2012, kỹ sư Đỗ Nam Hải đã bị một nhân viên an ninh xông vào nhà đánh trật khớp vai.



Sự việc theo chi Trang, một thành viên khối 8406, cho biết: Mấy ngày trước, nhân viên an ninh này luôn bám sát anh Đỗ Nam Hải, đến mức anh bước một bước thì nhân viên này cũng bước một bước. Khi anh chạy xe thi chạy áp sát anh. Anh hải đã đề nghị nhân viên an ninh này nên giữ một khoản cách tối thiểu, nhưng nhân viên này đã tỏ ra thách thức, do đó, lúc nhân viên này đang ngồi ở gần cửa nhà anh Hải, anh hải đã lấy máy chụp hình ra chụp, anh ta phải lấy ghế che mặt.



Việc một nhân viên an ninh phải lấy ghế che mặt chứng tỏ anh ta đang làm một điều sai trái, không quang minh chánh đại.
Sáng hôm ngày 15.02.2012, nhân viên an ninh này lại tiếp tục áp sát ngay tại nhà, khiến anh Hải khó chịu, nên đã lấy máy ra chụp hình trực diện anh ta. Bị chụp hình bất ngờ, nên không kịp lấy ghế che mặt như hôm trước, nên nhân viên an ninh trẻ tuổi này đã buộc anh Hải trao máy ảnh cho anh ta. Anh Đỗ Nam hải dứt khoát từ chối, nên viên an ninh này đã xông vào đánh và bẻ khớp vai anh Hải.

Sau đó, anh Hải đã được một thầy dạy võ giúp nắm lại khớp và gân, nhưng đến giờ phút này, anh vẫn rầt đau, tay không cử động được.

Những nhân viên an ninh này lãnh lương từ thuế của dân, nhưng đã không bảo vệ dân, mà còn gây thương tích cho dân. Họ còn tỏ ra mình luôn luôn là hung thần đe doạ nhân dân, những người nuôi sống họ và gia đình của họ.

Kỹ sư Đỗ Nam Hải sống tại quận Phú Nhuận, sài Gòn, anh là thành viên điều hành của Khối 8406. Công an thường xuyên theo dõi anh mọi nơi mọi lúc. Ngay cả những lúc anh giao dịch với khách hàng, công an cũng ngồi bên cạnh, sau đó khủng bố khách hàng của anh.

PV.VRNs



Sunday, February 5, 2012

CÔNG AN CỘNG SẢN VIỆT NAM VÔ CỚ ĐÁNH NGƯỜI - Phóng viên tự do Tín Minh và Phóng Viên PTPNVNHĐCN

Ông Nguyễn Thanh Phong cho biết, vào lúc 6 giờ sáng ngày 5/2/2012, vợ ông là bà Nguyễn Ngọc Hà chở người em dâu đi chợ. Khi rời khỏi nhà khoảng 1 km, bà Hà bị công an chặn xe và tấn công. Sau đó, bà Hà gọi điện thoại cầu cứu chồng. Khi ông Phong đến nơi, chưa biết sự việc như thế nào thì ông Phong đã bị công an dùng dùi cui đánh tới tấp từ phía sau, làm ông gục ngã. Ông bị còng tay và áp giải về cơ quan công an xã Mỹ An.

Tại đây công an đã thẩm vấn ông Phong cho đến gần 4 giờ chiều mới thả ông về, trong thời gian ông Phong bị bắt, công an đã không có sự chăm sóc ý tế cần thiết cho ông khi thân thể ông bị chấn thương nhiều nơi, công an cũng không cho ông được ăn bữa cơm trưa. Ông Phong cho biết có tới vài chục công an đã tham gia việc đánh vợ ông và ông.

Ông Nguyễn Thanh Phong và bà Nguyễn Ngọc Hà đều là Tín đồ Phật giáo Hòa Hảo, sinh sống tại ấp Mỹ Thạnh, xã Mỹ An, huyện Chợ Mới, tỉnh An Giang. Tháng 8/2005, ông Phong và bà Hà bị công an bắt giữ và kết án: Ông Phong bị 6 năm tù, bà Hà bị 4 năm tù. 

Trước đó, ông Phong và bà Hà đã tham gia đấu tranh cho quyền được tự do tín ngưỡng, tự do tôn giáo. Bà Hà ra tù vào năm tháng 8/2009, ông Phong ra tù vào tháng 8/2011. Hiện nay, ông Phong và bà Hà đều bị đa chấn thương sau khi công an tấn công, trong lúc bà Hà đang có bệnh về tim. Kể từ khi ông Phong và bà Hà ra khỏi nhà tù, công an thường xuyên sách nhiễu và giám sát, nên cuộc sống hai ông bà gặp nhiều khó khăn.

Có thể thấy, ciệc công an vô cớ tấn công người dân vô tội tại An Giang đã cho thấy nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam hiện nay là một tập đoàn tội ác vào loại bậc nhất trên Thế giới. Họ không ngần ngại tấn công, bắt giữ, ám hại... tất cả những ai có suy nghĩ và tư tưởng trái ngược với Đảng CS. 

Tháng 4/2011, ông Nguyễn Văn Lía, một tín đồ Phật giáo Hòa Hảo cũng bị bắt giữ khi ông đi dự đám giỗ nhà một đồng đạo, tháng 12/2011, ông bị kết án 5 năm tù giam. Sau khi ông Lía bị bắt, cộng đồng người Việt tại hải ngoại đã vinh danh ông với giải thưởng Tôn giáo Nguyễn Kim Điền năm 2011. Từ năm 1975, đã có hàng trăm tín đồ Phật giáo Hòa Hảo bị bắt bỏ tù với hàng trăm năm tù. Nhiều tín đồ đã lấy cái chết để bảo vệ quyền tự do tín ngưỡng của mình, như ông Út Hòa Lạc, bà Nguyễn Kim Thu vào năm 2005.

Đối với Phật giáo Hòa Hảo tại miền Tây, nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam luôn ngăn chặn sự phát triển của tôn giáo này và thường xuyên đàn áp các tín đồ khi họ tiến hành các nghi lễ tôn giáo. Ông Huỳnh Phú Sổ, Người sáng lập ra Phật giáo Hòa Hảo cũng đã bị những người cộng sản Việt Nam ám hại vào năm 1947 tại Đốc Vàm, An Giang.

An Giang

Phóng viên tự do Tín Minh

Friday, February 3, 2012

AN NINH VIỆT NAM CƯỚP QUÀ CỦA HUỲNH TRỌNG HIẾU TRÊN ĐƯỜNG VẬN CHUYỂN

Tiếng Dân Việt

          Ngày 26-11-2011, sau khi biết tin gia đình Nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn ở tỉnh Quảng Nam bị an ninh cộng sản Việt Nam tấn công và chiếm đoạt 3.000 đô la Mỹ cùng với 6 chiếc điện thoại di động, máy ảnh và dàn máy vi tính của em Huỳnh Trọng Hiếu đang làm phương tiện học tập, anh Quốc Đoàn hiện đang cư ngụ tại Austin, Thủ phủ của tiểu bang Texas có nhờ người bạn mang chiếc laptop hiệu Acer đến dịch vụ Viễn Đông shipping (cùng office với dịch vụ Sài Gòn travel trong khu Sài Gòn mall) chuyên nhận vận chuyển hàng về Việt Nam có văn phòng tại địa chỉ 3212 North Jupiter road, Garland, Texas 75044, số điện thoại (01) 214-703-0777 và (01) 972-530-9888 để ký gởi cho em Huỳnh Trọng Hiếu hiện cư ngụ tại địa chỉ: Đội I, thôn Phú Quý, xã Tam Phú, Tam Kỳ, Quảng Nam.

Biên nhận gởi chiếc laptop cho Huỳnh Trọng Hiếu

          Trong hợp đồng gởi hàng về Việt Nam, người gởi đã chọn dịch vụ chuyển hàng đến tận nhà Huỳnh Trọng Hiếu cho an toàn và dịch vụ Viễn Đông shipping đã ký nhận loại hình dịch vụ này của khách. Sau hơn một tháng ký gởi, anh Quốc Đoàn không nhận được hồi âm của Huỳnh Trọng Hiếu nên nhắn với người gởi đến Viễn Đông shipping hỏi thông tin thì được ở đây trả lời là: khi chuyển hàng về Việt Nam, họ đã chuyển qua dịch vụ bưu điện trong nước để giao cho người nhận. Điều này cho thấy, dịch vụ Viễn Đông shipping đã thực hiện sai hợp đồng đối với khách hàng, mặc dù địa chỉ của Huỳnh Trọng Hiếu ở ngay thành phố Tam Kỳ, rất dễ tìm đến.

Điều khoản hợp đồng giao hàng tận nhà.

          Đến ngày 06-01-2012, dịch vụ Viễn Đông shipping cho biết là sau khi chuyển giao chiếc laptop cho bưu điện Việt Nam thì chiếc laptop này đã bị an ninh Việt Nam thu giữ. Người gởi vặn hỏi nhiều lần về công văn thu giữ hàng hóa của an ninh cộng sản Việt Nam nhưng phía dịch vụ này vẫn không cung cấp và cố tình tránh né. Điều này cho thấy một lần nữa, dịch vụ Viễn Đông shipping đã vô trách nhiệm đối với khách hàng của họ.
          Câu hỏi được đặt ra: Tại sao an ninh cộng sản Việt Nam biết được món quà gởi cho Huỳnh Trọng Hiếu để cướp ngay trên đường vận chuyển? Và nghi vấn tiếp theo là, an ninh nằm trong hệ thống bưu điện Việt Nam hay dịch vụ Viễn Đông có tay trong của an ninh Việt Nam?
          Kính mong quý vị cùng lên tiếng phản đối hành động này của an ninh cộng sản Việt Nam để đòi lại công bằng và món quà là chiếc laptop cho em Huỳnh Trọng Hiếu có phương tiện tiếp tục học tập. Đồng thời, bà con ở nước ngoài cảnh giác khi gởi hàng về Việt Nam qua những dịch vụ như thế này. Bà con nên gởi qua dịch vụ chuyển giao của Mỹ, vì họ làm việc có trách nhiệm và uy tín hơn nhiều.▄